Khi Tư Vi và Tư Hàm nhìn thấy Y Tiêu thì gần như không kìm chế được khóc thành tiếng, rõ ràng hai người đã chuẩn bị tinh thần rồi nhưng đến lúc tận mắt chứng kiến lại không khỏi giật mình. Cái chân dài nõn nà, xinh đẹp vốn là niềm kiêu hãnh của Y Tiêu bây giờ băng bột như móng heo, cánh tay gầy guộc, trắng trẻo, trơn mềm đỏ hầm hập như cây lạp xưởng.
“Bọn này ác thật, đối với một đại mỹ nhân cũng có thể ra tay ngoan độc. Rốt cuộc là dùng cái gì đánh vậy? Chắc phải nhảy từ trên cao cỡ 7, 8 mét thì chân mới bị gãy được như thế này.”
Tư Vi nhìn người đang nằm bất động trên giường bệnh rồi cẩn thận vuốt ve cái chân bị thương, sau đó thở dài, “Cũng không biết sau này có để lại di chứng không…”
“Tiêu Tiêu không sao đâu, chẳng phải bọn mình đã trải qua rất nhiều khó khăn rồi sao?”
Tư Hàm nhẹ nhàng vuốt ve trán của Y Tiêu vén sợi tóc lạc nếp ra sau tai. Cô liếc nhìn Sở Toàn đang ngồi ở bên giường, hơi nhíu nhíu mày nói:
“Em về trước đi, ở đây có chị và A Vi là đủ rồi.”
Cô vẫn còn tức giận trong lòng, từ khi Y Tiêu và Tạ Sở Toàn sống chung đều liên tiếp gặp chuyện không may. Cô bắt đầu tự hỏi lúc trước ủng hộ hai người đến với nhau là đúng hay sai, mèo và chuột tương sinh tương khắc thì làm sao có thể hạnh phúc mỹ mãn.
“Đúng đó, em dâu về trước tắm rửa sạch sẽ đi, Tiêu Tiêu tỉnh lại nhìn thấy bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206339/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.