"Chị nhìn ngón tay của chị ấy đang làm gì này?"
Trần Mạc Thông nhắc Sở Toàn mới chú ý tới ngón tay của Y Tiêu, lúc nãy cô chỉ tập trung nhìn biểu cảm xem em ấy có đau hay bị thương không và đã bỏ qua rất nhiều chi tiết, tiết tấu của ngón tay đang gõ trên ghế quả thực có chút quái dị.
"Cái này không phải là tiết tấu âm nhạc."
"Đương nhiên, cô nhóc này vốn không có năng khiếu âm nhạc!"
Sở Toàn cũng không nghĩ Y Tiêu gõ nhịp bài hát vì em ấy căn bản không có tế bào âm nhạc, em ấy cũng không điên đến độ đánh nhạc đêm cổ vũ đao phủ, như vậy đó chỉ có thể là một ám hiệu cầu cứu.
"Là mã Morse!"
Hai người đồng thanh nhìn nhau cười, đây là lần đầu tiên Trần Mạc Thông nhìn thấy chị gái cùng cha khác mẹ tươi cười, hóa ra người cương nghị đó cũng rất dịu dàng nhưng khoảnh khắc vui vẻ cứ như pháo hoa rực rỡ rồi vụt tắt trong phút chốc.
"Tôi không biết nhiều về mã Morse, cũng không biết có ai trong đội hiểu được cái này không.", Sở Toàn nhìn thêm một lúc vẫn không hiểu, đành phải lấy CD ra.
"Chị sao vậy?"
"Tôi phải mau chóng mang cái này về đội để người ta nghiên cứu, hiện giờ bọn họ rất nguy hiểm, bọn bắt cóc có thể gϊếŧ con tin bất cứ lúc nào.", Sở Toàn nhanh chóng cất đĩa vào túi đựng vật chứng.
"Hay là để em thử xem sao." Mặc kệ ánh mắt hoài nghi của Sở Toàn, Trần Mạc Thông nói tiếp, "Chị cũng đâu chắc đội ở sở cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206337/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.