Sau đó chưa được ba ngày, Y Tiêu đã mang tiền riêng của bản thân và hai trăm vạn của Trần Lão gia gửi vào hội chữ thập đỏ và ký tên danh nghĩa của ông Trần như lời đã hứa.
Mấy năm qua, Y Tiêu làm không ít việc thiện, thậm chí có thể dùng hai chữ ‘tận lực’ để hình dung. Lâu nay, trong lòng cô luôn có một vướng mắc, mặc dù người bị cô ăn trộm cũng chẳng tốt lành gì, nhưng dù sao đó cũng là tiền tài bất nghĩa, làm sao cô có thể yên tâm thoải mái tiêu pha, huống chi “Vô Ảnh” là tên mượn của ba mẹ nên cô đã dùng mọi cách để hành thiện tích đức.
Từ lần ‘con dâu xấu xa nhìn thấy bố vợ’, Sở Toàn càng giữ Y Tiêu kỹ hơn, hai cha con nhà họ Trần kia có thể cướp vợ dưới mắt hai lần nên cô cũng không dám phớt lờ. Hai chị em nhà họ Hạng cũng bị sự việc lần đó dọa sợ bèn phối hợp với Sở Toàn thống nhất chiến tuyến và xây dựng thành lũy.
Tuy nhiên, có lần một thì sẽ có lần hai, lần ba, phòng mãi cũng không phải cách. Tục ngữ nói câu ‘phòng tốt còn hơn phòng nhiều’, Y Tiêu là trộm, cô biết rõ đạo lý ‘không sợ mất trộm, chỉ sợ trộm thù’, đương nhiên đem ba vợ ra so sánh thì có hơi vô lễ nhưng Trần Á Luân cũng không phụ lòng ‘kỳ vọng’ của mọi người, ông liên tiếp làm ra mấy trò mạo hiểm hài hước.
Y Tiêu bị nhốt ở nhà ‘giúp chồng dạy con’ một tuần cũng thấy bức bối dữ lắm. Ban đầu cô còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206331/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.