Y Tiêu cùng Tư Hàm, Tư Vi tranh giành một đứa oắt con mà suýt chút đánh nhau đến sức đầu mẻ trán, cuối cùng ba chị em thống nhất thay phiên nhau làm mẹ, cơ mà đứa nhỏ chỉ có thể nhận thức một mẹ khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn.
Một mẹ nói, "Cục cưng, chúng ta ăn cơm nào!"
Một hồi mẹ khác nói, "Lại đây nào Mông Mập, chúng ta tập thể dục cho khỏe mạnh nha."
Một mẹ khác nữa lại gào to, "Tiểu mỹ nữ, chúng ta đi ngủ nào, để mẹ kể cho con nghe chuyện Sói Xám và chị gái quàng khăn đỏ nha!?"
Thường thường lúc này Mông Mập sẽ ngồi dưới đất chớp chớp đôi mắt to tròn vô tội lần lượt nhìn từng mẹ rồi cười "Hì hì" rất ngây ngô, sau đó bò qua chỗ con vịt bóp kêu ‘cạp cạp’ hai tiếng và học theo, tiếp theo nó lại ném đồ chơi vào mặt một mẹ, song người bị ném chỉ xoa xoa chóp mũi cười theo:
"Cục cưng thật là thông minh, ném thật là chuẩn, mẹ sẽ mua thương cho con chơi, sau này làm Thần Thương Thủ nha, con đánh còn chuẩn hơn cả mẹ Tiêu nữa… Ê, chậm một chút, đừng có trốn..."
Đừng thấy oắt con không phải do ba người này sinh ra, nhưng kỹ năng chạy trốn chẳng kém ai, đi đứng lảo đảo nghiêng ngã quá thì ngồi xuống bò xuống gầm bàn, thoắt cái đã không thấy bóng dáng. Chung cư của Sở Toàn chỉ rộng trăm mét vuông hiển nhiên không đủ chơi, rơi vào đường cùng đành phải di chuyển quân đội sang biệt thự ở ngoại ô.
Sở Toàn chưa thích ứng lắm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206320/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.