"Chỉ có một cái thì làm sao uống rượu giao bôi?"
Y Tiêu vô thức nói ra, tâm tư đặt hết vào cái chén dạ quang nhỏ. "Tổ truyền" xác thực là nói quá sự thật, nhưng bảo đó là vật bảo gia truyền cũng không phải giả. Bảo bối của ba có cả trăm ngàn cái, song ông chỉ chung thủy với một món này nên có thể thấy được nó có giá trị rất đặc biệt.
Y Tiêu cẩn thận vuốt ve chén xanh sẫm trước mắt mà nghĩ đến ba mẹ, nhất thời quên béng luôn chuyện uống rượu giao bôi lên chín tầng mây.
Tư Vi thấy oắt con đảo mắt liền biết ý định muốn làm gì, không hổ danh là con sâu trong bụng Y Tiêu, cô lập tức đoạt lấy chén dạ quang đưa tới trước mặt Sở Toàn:
"Em dâu, Tiêu ngây thơ chẳng biết gì nhưng em thì khác, chắc không cần chị dạy cách uống giao bôi đâu ha? Làm không được thì làm lại!" Lông mày nhướn lên, "Cạch!" Đem chén rượu đặt lên bàn, tư thế như muốn nói 'làm sao cho được thì làm!'
Sở Toàn nhìn rượu trong chén rồi lại tiếp tục nghiêng mắt lén dò xét gương mặt đờ đẫn của Y Tiêu, sau đó thầm thở dài. Cô đã tạo nghiệt gì mà đụng phải đôi nhân tình họ Hạng này cơ chứ, ai bảo mình coi trọng cô gái ngốc nghếch kia làm chi.
Sở Toàn nhắm mắt lại rồi mở to ra, rất có khí chất "tráng sĩ một đi không trở lại", bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch. Tiếp theo, cô nâng gương mặt mơ ngủ xinh đẹp của người yêu lên, bốn cánh môi không hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206304/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.