Có lẽ thế lực hai phe chênh lệch quá xa, chiến tranh đang đến hồi gay cấn nhưng Y Tiêu lại bị hụt thể lực, chống đỡ hết nổi liền bất tỉnh nhân sự. Cơ mà Sở bá vương đoạt ba quân vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, muốn mượn dư uy lần này thừa thế xông vào nội địa Trung Nguyên. Mặc dù cô không quan tâm quân địch đã giơ cao cờ trắng đầu hàng, nhưng dựa theo luật ưu đãi tù binh quốc tế, đành phải mất hứng hành quân lặng lẽ.
Tuy trời đã tảng sáng, sau một đêm chiến đấu đầy phấn khích, Sở Toàn vẫn không hề có cảm giác mệt mỏi, thậm chí huyết máu như đang kêu gào, thế nên cô quyết định chui vào phòng tắm để hạ nhiệt cấp tốc.
Sau khi xối rửa một thân khói lửa, Sở Toàn vội vàng chạy ra ngoài. Chẳng biết cái đứa trên giường đang mơ thấy mộng gì đẹp mà ngay cả ngủ cũng cười toe toét. Trong lúc cô đang khó nhọc lau chùi thân thể, tẩy đi lửa nóng, em ấy cũng chẳng thèm ừ hử lấy một tiếng, để mặc cô loay hoay xử lý, còn bản thân lại hiển nhiên ngủ mê như heo chết.
Sở Toàn vỗ vỗ cái mông trắng nõn trắng nà của bé heo rồi đặt một nụ hôn lên môi thơm, cuối cùng ôm người yêu nặng nề thiếp đi.
"Dậy, dậy đi.."
Y Tiêu mơ màng cảm thấy bị người ta véo mũi muốn nín thở, lồng ngực nặng trĩu mới bừng tỉnh, mông lung trông thấy bóng dáng vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Một đêm kịch chiến hết sạch tinh lực, giờ phút này, xương cốt toàn thân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206302/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.