Sở Toàn ngẩng đầu bắt gặp Y Tiêu, tâm tình bình tĩnh mấy ngày nay thoáng chốc nhấc lên sóng lớn, có chút oán hận xen lẫn vui sướng. Cô cũng chẳng hiểu cảm xúc phức tạp này từ đâu ra, nó cứ ẩn ẩn trong ngực làm người ta khó chịu muốn chết. Khi thấy người đàn ông kia ân cần kéo ghế rồi thỏ thẻ bên tai em ấy, chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy vừa buồn vừa đau nhức.
Sở Toàn nhận ra gã họ Trịnh kia mặc dù cô chỉ mới liếc mắt qua ti vi một lần. Gã cũng là nguyên do khiến cô và Y Tiêu nảy sinh tranh chấp lần đầu. Lúc đó, em ấy còn rất coi thường gã, nhưng chỉ trong nháy mắt đã tươi cười như hoa với người ta, trông thật nhức mắt làm sao.
Càng bực nhất chính là thái độ của Y Tiêu, trong khoảnh khắc ngẩng đầu giao hội ánh mắt ngắn ngủi ấy, Sở Toàn có thể xác định Y Tiêu đã nhìn thấy mình, nhưng em ấy không ngây người cũng không thảng thốt trốn tránh, tựa như đang đối mặt với một người xa lạ chưa từng gặp mặt. Ánh mắt lóe sáng rồi vụt mất khiến người ta nghĩ mãi không ra.
Vậy nụ hôn đêm đó là gì? Rối rắm cả tuần nay phải tính sao? Nghĩ đến đây, trong lòng Sở Toàn không khỏi dấy lên hận ý, hai tay bất giác siết chặt thành nắm đấm.
"Toàn, Toàn, em sao vậy?"
Âm thanh nhỏ nhẹ vang vọng bên tai không thể gọi hồn người về xác. Gương mặt tươi cười như gió xuân ấm áp phút chốc biến thành một người đàn ông anh tuấn phi phàm. Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206278/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.