*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường xá trưa hè vắng bóng người qua lại, thỉnh thoảng có thể bắt gặp một hai người che ô đi ngang, tiếng bước chân "lào xào" vội vã. Trong khi thời tiết bên ngoài khô nóng đến chảy mỡ, lại có người ngồi trong tiệm nước Hương Lan thích chí nhấm nháp cà phê tuyệt đỉnh thế giới. Tiếng đàn violon du dương bên tai, thi thoảng có vài âm thanh trò chuyện râm ran, tuy nhiên việc này chẳng hề ảnh hưởng tới tâm tình của người phụ nữ đang ngồi gần bệ cửa sổ chút nào. Với cô, đây vốn là lẽ hiển nhiên của cuộc sống.
"Phụttt! Cà phê gì mà khó uống muốn chết, chả có chút mùi vị gì của Nhật Bản chúng ta."
"Tiên sinh, nếu ngài không hài lòng tách cà phê này, tôi có thể đổi cho ngài tách khác, có điều đây đích thực là cà phê chúng tôi nhập khẩu từ Nhật Bản."
Tiếng Trung lơ lớ và giọng nam ôn hòa quá mức khác biệt, chẳng mấy chốc đã tràn ngập khắp phòng, lấn át luôn tiếng đàn êm đềm đẹp đẽ.
"Làm xấu cả phong cảnh!"
Người phụ nữ nọ nhẹ nhàng phun ra năm chữ rồi thả tờ báo trong tay xuống, vỗ tay cái "bẹp" gọi phục vụ:
"Waiter, tính tiền!", bên môi vênh vênh nụ cười khó tả làm 'bé trai' đứng cạnh thoáng ngây người giây lát, "Vâng, của tiểu thư tổng cộng 168 đồng, xin hỏi chị muốn quẹt thẻ hay dùng tiền mặt..."
Chàng thanh niên chưa kịp nói hết lời, người phụ nữ nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim/1206254/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.