Lần này khác với năm năm trước Hạ Ly không lựa chọn xoay người rời đi mà cực kỳ tự tin đi đến ôm lấy cánh tay Trần Cảnh.
Cười rạng rỡ nói với Trình Diệp.
"Ngại quá, anh ấy phải về nhà nấu cơm rồi. Không có thời gian đi cafe với chị đâu."
Trình Diệp hơi ngưng mi nhìn Hạ Ly, cô ta biết cô gái này 3 năm đại học Trần Cảnh không ít lần đưa cô gái này đến trường chơi.
"Là em à, chị còn tưởng ai cơ. Nếu không chúng ta cùng đi ăn một bữa luôn đi, dù sao cũng không cần phải nấu."
Hạ Ly cười càng tươi hơn, nhưng tay đặt bên eo Trần Cảnh lại đang ra sức mà véo. Trần Cảnh cắn răng nhịn đau, biết cô tức giận chỉ đành đứng yên chịu đòn.
"Em và anh tiểu Cảnh không thích ăn bên ngoài, tụi em thích có không gian riêng tư hơn."
Cô nhấn mạnh bốn từ "không gian riêng tư", nụ cười trên môi Trình Diệp không còn duy trì được nữa.
"Vậy à."
"Đúng ạ, chị không biết đâu anh ấy thích nhất là nấu ăn cho em đấy."
Nói rồi cô quay sang tươi cười hỏi Trần Cảnh.
"Em nói đúng không? Anh tiểu Cảnh!"
Trần Cảnh giật giật khoé môi lén đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang làm loạn của cô.
"Em nói gì cũng đúng cả."
Hạ Ly hài lòng thu tay về.
Cô cười ngọt ngào, một tiếng chị hai tiếng cũng chị khiến cho Trình Diệp trong lòng tức mà không có chỗ phát tiết.
Trình Diệp nhìn đến hành động ôm tay thân mật của hai người dường như đã hiểu rõ, cô ta không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/938411/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.