Trước cửa phòng cấp cứu, Trần Cảnh bị nhốt ở bên ngoài chờ đợi đến mất kiên nhẫn. Anh giơ tay liên tiếp đấm mạnh lên vách tường cho đến khi hai tay rướm máu, Trần Lập không thể nhìn nổi nữa liền đi đến ngăn anh lại.
"Con bình tĩnh đi, con bé sẽ không sao."
"Câm miệng!"
Trần Cảnh quay phắt người lại âm u mà nhìn chằm chằm vào Trần Lập, ông hơi nhíu mày nhìn vào ánh mắt của Trần Cảnh bỗng ông đưa tay vịn chặt lấy vai anh.
"Tiểu Cảnh con phải khống chế tốt tâm lý của mình."
Trần Cảnh gạt phăng tay ông ra hung tợn mà chỉ vào mặt ông.
"Câm miệng, nếu không phải ông đeo bám, nếu tôi trở về sớm một chút thì cô ấy sẽ không thành ra nông nổi này. Còn cả người đàn bà Lương Cảnh Chi kia tôi nhất định sẽ không tha cho cô ta."
Trần Lập chấn động trước dáng vẻ mất khống chế của anh, ông ngưng mi không tiến lên gần anh mà chỉ cố gắng nhẹ giọng nói:
"Là ba sai, nhưng con bình tĩnh một chút Hạ Ly còn cần con chăm sóc."
Ông nhìn chăm chú từng biểu cảm trên nét mặt Trần Cảnh, quả nhiên khi nhắc đến Hạ Ly hai mắt anh dần lấy lại tiêu cự. Lúc này ông mới tiến lên một bước vỗ vỗ vai anh.
"Chờ Hạ Ly bình an ra khỏi phòng cấp cứu trước, mọi chuyện rồi tính sau. Được không con?"
Trần Cảnh cụp mắt che đi vẻ tăm tối trong đó, anh không trả lời Trần Lập mà lặng lẽ ngồi xuống ghế an an tĩnh tĩnh mà chờ Hạ Ly.
Thấy anh đã lấy lại bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/938379/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.