Hậu quả của việc vui chơi quá độ chính là thân thể mệt mỏi rã rời, Hạ Ly rời giường hai chân run run không có lực chậm rãi đi ra phòng khách.
"Em dậy rồi sao?"
Trần Cảnh đang sửa soạn đồ đạc một lát đi viếng mộ liền bỏ sang một bên đi tới đỡ lấy eo cô.
"Còn sớm, sao không ngủ thêm một lát?"
Hạ Ly phồng má đánh một cái lên tay đang ôm eo mình của anh.
"Anh còn dám nói."
Biết hôm nay phải ra ngoài sớm vậy mà đêm qua còn quân lấy cô không buông.
Trần Cảnh bất đắc dĩ nhìn cô, đêm qua anh có chút hưng phấn nên không kiềm chế được bản thân thôi.
"Là tại anh, nếu em mệt hay để hôm khác rồi đi."
"Nghe anh nói kìa... đã nói hôm nay đi làm sao còn để hôm khác được."
Cô còn chưa thoái hóa đến mức vì thú vui cá nhân mà bỏ chuyện chính qua một bên đâu. Anh không còn người thân, bà ngoại quá cố là người duy nhất anh để tâm, làm sao cô có thể không đến gặp bà.
Trần Cảnh cười xoa đầu cô.
"Được được, bây giờ chúng ta đi ngay thưa cô chủ nhỏ."
Hai người lên xe bắt đầu xuất phát đến nghĩa trang vùng ngoại ô thành phố M, lúc sinh thời Trần Cảnh cùng bà ngoại sống ở thành phố H khi bà mất anh đã an táng bà ở nghĩa trang nằm ở vị trí tiếp giáp giữa hai thành phố.
Xe chạy khá lâu, Hạ Ly còn mệt nên đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay khi cô bị anh lây tỉnh dậy đã là chuyện của hai tiếng sau.
"Tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/938360/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.