Hạ Ly hậm hực bước ra khỏi văn phòng của Từ Khiêm, nào ngờ chưa đi được bao xa đã va phải người khác. Lực mạnh đến mức cô phải lùi về sau hai bước, xem ra là người ta cố tình va vào cô thì đúng hơn.
"Ôi chao, xin lỗi nhé tôi không để ý đến có người khuyết tật ở đây."
Lời xin lỗi vô cùng cợt nhả một chút thành ý cũng không có.
Hạ Ly mím môi đến trắng bệch cơ hồ là kiềm chế sự tức giận phát run.
"Chó ngoan không cản đường."
Nụ cười giễu cợt trên môi Lương Cảnh Chi tắt ngấm.
"Cô mắng ai là chó?"
"Ai trả lời thì là người đó."
Hạ Ly quả thật chịu hết nổi với hai người này, một kẻ tự cho mình là đúng một kẻ luôn ra vẻ cả thế giới đều thiếu nợ mình, quả là ngưu tầm ngưu mã tầm mã.
Lương Cảnh Chi trừng mắt, đưa tay đẩy bả vai Hạ Ly thật mạnh.
"Cô nói lại thử xem."
Hạ Ly vung tay gạt phăng tay cô ta ra, sau đó cô nhanh như chớp hạ tay xuống chuẩn xác trên gương mặt Lương Cảnh Chi đánh một cái thật vang dội.
"Tôi không những nói lại mà còn đánh cô đấy, đồ chó điên cứ thích cắn người."
Lương Cảnh Chi bị đánh đến ngơ ngẩn vài giây, cô ta không ngờ Hạ Ly mọi khi đều im lặng làm lơ cô ta cũng sẽ có ngày đánh cô ta một bạt tai.
Cô ta hồi phục lại tinh thần hung tợn trừng mắt đưa tay lên đánh trả Hạ Ly.
"Con khốn."
"Cảnh Chi, dừng tay."
Từ Khiêm nghe được động tĩnh chạy ra ngoài vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/938358/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.