Nước mắt Hạ Ly vẫn cứ rơi mãi hệt như người cô làm từ nước vậy, Trần Cảnh nhìn mà lòng đau như kim châm.
"Không sao cả rồi, không sao..."
"Hức... hức."
Hạ Ly bổ nhào lên hai tay ôm chặt lấy anh, cả gương mặt cô đều chôn vùi ở cổ anh từng giọt nước mắt lành lạnh rơi xuống ngấm vào da thịt đi thẳng đến tim anh, lạnh lẽo mà tê dại.
"Ly Ly, anh xin lỗi."
Bên cổ khẽ nhói một cái, Trần Cảnh cũng không ngờ cô gái nhỏ mềm mại thường ngày lại dám cắn anh.
"Trần Cảnh... sau này đừng làm như thế!"
Đừng đẩy cô đi trước, thà để cô chết cùng anh.
Nhưng khi Trần Cảnh nghe được thì cả cơ thể đều căng cứng. Hạ Ly đưa mặt cọ cọ vào gò má anh.
"Đừng đẩy em đi trước, nếu anh có chuyện gì em phải làm sao?"
Giọng nói cô nghèn nghẹn lại mềm mại cọ cọ vào má anh, nước mắt lành lạnh quệt hết lên mặt anh.
Trần Cảnh thở hắt ra một hơi, anh đưa tay ôm lấy gương mặt cô nhẹ nhàng hôn lên một chỗ cũng không bỏ sót.
"Nhưng anh cũng không thể để em gặp nguy hiểm."
Cho dù mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của anh, nhưng anh vẫn vì cô mà lo được lo mất.
Hạ Ly không nói vì nếu cô mở miệng sẽ nhịn không được nấc nghẹn, cô sợ sệt cứ thế rúc vào lòng anh. Cho đến khi có cảnh sát đến lấy lời khai hai người mới bị tách ra.
Trần Cảnh đứng một bên cho lời khai nhưng ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào Hạ Ly đang được Trần Nguyệt Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/938335/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.