Sáng sớm hôm sau, Hạ Ly theo thói quen thức giấc đúng giờ. Cô loáng thoáng nghe bên ngoài phòng khách tiếng động, cô với tay khoắc thêm áo ngoài rồi mới bước ra.
"Trần Cảnh."
"Đã đánh thức em sao?"
Trần Cảnh đang sửa lại cánh cửa cho Hạ Ly, thấy cô bước ra liền đáp lời cô.
Hạ Ly hơi mỉm cười lắc đầu, cô đưa tay vén lại lọn tóc bên má.
"Không có, em thức giấc quen giờ rồi."
Hơi tiến lên vài bước đi về phía phòng bếp, cô hỏi:
"Chắc anh chưa ăn gì đâu nhỉ? Em nấu bữa sáng anh ăn rồi hẳng đi làm."
Trần Cảnh kiểm tra lại cánh cửa xác nhận nó không còn vấn đề gì anh đưa tay lau mồ hôi trên trán liếc mắt nhìn theo bóng lưng của cô.
"Ừm, anh về nhà thay đồ trước."
"Vâng."
Rất nhanh hai người liền dùng xong bữa sáng, Trần Cảnh đúng 8 giờ liền đến phòng khám. Còn Hạ Ly vì hôm nay là thứ tư nên gần giữa trưa cô đã đến Tây Ảnh làm việc.
Thời gian một ngày cứ thế thấm thoát trôi, 9 giờ tối.
Hạ Ly đang ngồi trước đàn piano đôi tay cô thuần thục gõ lên từng phím đàn, cô từ lâu đã yêu âm nhạc vì hai mắt không nhìn thấy nên cô càng muốn thông qua giai điệu để diễn đạt thế giới trong cô ra bên ngoài.
Reng... reng... reng...
Tiếng nhạc chuông di động vang lên, là Trần Cảnh gọi vì cô cài nhạc chuông riêng biệt cho anh.
Hạ Ly nhanh tay ấn nghe máy, trong lòng lại mang theo chút hồi hộp khó tả.
"Alô Trần Cảnh."
Trần Cảnh đang lái xe về nhà, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-trai-tim-ac-ma/241393/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.