Vừa nghe đến chuyện vợ muốn thẩm vấn con gái, ba Giản Tình lập tức bỏ mọi việc sang một bên, đếnsofa ngồi xuống, thể hiện là người chủ gia đình uy nghi. Giản Diệp ômđĩa hạt dưa, chuyển sang ngồi bên chiếc ghế nhỏ, cứ răng rắc cắn hạt dưa không ngừng.Giản Tình ngồi ở sofa đốidiện với ba và mẹ, suy nghĩ cứ quay vòng mãi, giống như bị thủy triềuđưa đẩy. Đoán chừng hai người đã sớm muốn hỏi tình hình của cô nhưng lại sợ cô nghĩ rằng hai ông bà đang thúc giục nên mới giả như thoải máikhông thèm để ý đến. Một khi chính cô tự nhắc tới, họ như được thỏa ýnguyện, cùng nhau thẩm vấn cô, coi như là thuận theo chiều gió.
Quả nhiên gừng càng già càng cay.
“Nói đi, hai đứa ở cùngnhau đã bao lâu?” Xem ra mẹ vẫn có uy quyền hơn, khi thấy cô đưa tay cầm chiếc khăn lau bàn thì liền mở miệng chất vấn.
“Hai năm ạ.” Giản Tình ngoan ngoãn trả lời.
“Lâu như vậy rồi à?” Ba cô giật mình nhìn con gái.
“Rõ ràng là lâu như thế rồi mà cũng không nói với ba mẹ nửa câu, con gái lớn nên đủ lông đủ cánhrồi phải không?” Mẹ Giản Tình hét lên.
“Răng rắc, răng rắc, răng rắc…” Giản Diệp tiếp tục cắn hạt dưa.
“Con không muốn giấu diếmlâu như thế, nhưng con không biết có thể ở cạnh anh ấy được bao lâu.”Giản Tình cúi đầu, giọng nói đáng thương mà tràn đầy hàm xúc.
Nghe được ngữ điệu này, bacô dù tính cách trầm tĩnh cũng phải lo lắng, không cẩn thận đã đánh mấtcả lập trường, vội vàng hỏi: “Thế bây giờ nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-yeu/1247645/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.