Cùng sống chung trong mộttập thể nhỏ, mấy ai có thể tránh được những lời đồn đãi thất thiệt, càng không thể mơ tưởng dùng một tay khống chế nó, nhưng nếu quá mức ngănchặn, không chừng lực sát thương nó bộc phát ra còn mãnh liệt hơn.
Muốn hoàn toàn rời xachuyện đồn đãi thị phi, biện pháp duy nhất chính là tự động hòa nhập,hòa tan giữa cái tập thể nhỏ bé này, nếu ai không làm được điều ấy, thìđành xin mời tiếp tục chịu đựng! Chẳng phải có câu nói như thế này ư:Cuộc sống giống như bị cưỡng J (cưỡng gian),nếu không thể chống cự thì nên học cách hưởng thụ.
Làm nhân viên ở tập đoàn Phương thị, buổi sáng mỗi khi đi làm, có hai loại việc phải làm, thứ nhất là: Quét thẻ chấm công[1], thứ hai là: Buôn chuyện! Tin tức buôn chuyện bên trong công ty so vớitin tức nhật báo trung ương còn quan trọng hơn gấp n lần, nếu ai khôngđuổi kịp bước đi của cơn thủy triều chuyện tám, chỉ có thể chứng minhmột điều – You’re out!
Lúc trước bởi vì sự kiện“Phòng thư ký”, nhân viên công ty đều bàng quan đối với chuyện bà tám,khi trao đổi với nhau đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ liên lụy đến bảnthân. Sau khi lễ Nô-en qua đi, lời đồn đãi lại yên lặng nảy sinh trongcác không gian nhỏ ở công ty, đến khi bùng nổ sự kiện trưởng phòng quanhệ xã hội đánh nhau, lời đồn đãi rốt cục không thể khống chế được, liềnnhư cỏ mọc sau mưa, bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, lan tràn, cho đếnkhi bao phủ hết mọi người.
Phương thị là một tập đoànlớn, nhân viên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-yeu/1247633/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.