Lúc Giản Tình về đến nhà đã là hơn támgiờ tối. Cả một buổi chiều ngồi nghe trưởng phòng quan hệ xã hội Bạch Lị Lị giảng giải nội dung công việc, nghe nhiều đến nỗi cảm thấy hoa cảmắt.
Trong nhà tối đen như mực, Giản Tình bật đèn phòng khách, ngồi trên ghế sô-pha. Cô ngẩn người nhìn lên trần nhà, không có Phương Khiêm ở đây, không gian thật đáng sợ.
Cô không muốn làm gì, ngay cả bụng đói kêu ọc ạch cũng lười không muốn đứng đậy chuẩn bị đồ ăn.
Giản Tình cảm thấy thái độ thù địch củaBạch Lị Lị đối với cô có vè khó hiểu. Lần mua quần áo cũng vậy, ở dạ hội cũng thế. Nếu Bạch Lị Lị vì diện mạo mà sinh lòng thù địch với cô thìhình như quá ấu trĩ. Diện mạo đối với một phụ nữ quả thực rất quantrọng, nhưng cũng không đến mức vì diện mạo mà gây thù chuốc oán khắpnơi.
Nếu bảo trước đây cô làm việc gì đụngchạm tới Bạch Lị Lị, thì tuyệt đối không có. Ấn tượng trước đây của côvề Bạch Lị Lị rất mơ hồ, nếu không phải lần trước gặp khi mua quần áothì cô cũng không nhớ rõ người này.
Thôi quên đi, “Binh đến tướng chặn, nước đến đất che”. Buổi chiều ngồi nghe trưởng phòng giảng giải nội dungchính, cô cảm thấy cũng không khó. Dù đến lúc đó cô ta cố ý làm khó dễ,Giản Tình cũng tin mình có đủ năng lực để ứng phó.
Sau khi ngâm mình trong nước nóng, GiảnTình thay bộ quần áo thoải mái ở nhà. Phương Khiêm chưa về, cô căn bảnkhông có tâm trạng làm việc, mở tivi lên cốt là để trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-yeu/1247629/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.