" Câm miệng! "
Cô tức giận căm phẫn, ánh mắt sợ hãi nhìn ra phía ngoài cửa để chắc rằng không có ai nghe thấy những lời Vi Xuân Viên vừa nói.
Dốc bao công sức mới có được ngày hôm nay, dễ gì để một người phụ nữ khác cướp mất.
" Em sẽ nói với Hán Lập Thành tất cả, sự thật khốn nạn mà chị gây ra! "
Vi Mộng Ly nghe xong không kìm được kéo đứa em trai lại, biểu cảm sợ sệt không muốn bị phơi bày.
Nhìn người chị gái cùng cậu lớn lên trong một gia đình bình thường, chẳng giàu sang quyền quý, ai nấy cũng nở một nụ cười hạnh phúc hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Nếu Vi Xuân Viên không phải con cờ để ba mẹ dắt đến trước mặt Hán Lập Thành để vòi tiền bồi thường cho cái chết của cô, thì có lẽ cậu đã sớm muốn rũ bỏ cái gia đình không còn tình người này nữa rồi.
" Chị còn nhớ dáng vẻ ngày xưa của mình không? "
" Gương mặt của chị trước kia, không phải đi sao chép của người khác! "
Gặp được Thiên Kha Nguyệt trong một lần tình cờ tại nhà hàng gia đình, Vi Mộng Ly làm phục vụ bưng bê lỡ lầm sai sót khiến ly rượu trong tay đổ ập vào người phụ nữ lạ.
Gương mặt mỉm cười hiền từ thông cảm cho sai sót của cô, một người phụ nữ mang nét đẹp tuyệt trần như một nàng tiên giáng thế. Trong lòng nổi cơn ganh tị, từ nhỏ cho đến lớn chính vì sự xấu xí đeo bám mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3443930/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.