" Uông Nhĩ Đình. " 
Nghe có người gọi tên mình phía sau, cô bất giác quay người lại mà không để ý phía dưới chân có chai nước khiến cô vấp ngã. 
Đôi mắt nhắm chặt lại tưởng rằng gương mặt này đã bị đập mạnh xuống nền đất, ai mà ngờ được bàn tay to lớn ấm áp đã ôm cô vào lòng lúc nào chẳng hay. 
Thấy có người lạ chạm vào mình, cô giật bắn lên đẩy mạnh người trước mặt ra xa. 
Cho đến khi đôi mắt mở to nhìn rõ, cô hoảng hồn rùng mình cúi gập người xuống xin lỗi liên hồi. 
Bạch Chu Việt cười tươi cúi thấp mình xuống nhặt chai nước dưới chân đặt nhẹ lên bàn. 
" Cô không sao đó chứ? " 
" T-tôi không sao!! Cảm ơn Bạch tổng! " 
Bộ dạng lúng túng của cô khiến anh cười tươi hơn, Uông Nhĩ Đình gấp gáp thu xếp lại đống bừa bộn trên bàn quay ra báo cáo cho anh. 
" Hôm nay Hán tổng không tới công ty, nếu Bạch tổng có lịch hẹn trước có thể đưa cho tôi xem xét để báo lại cho chủ tịch. " 
" Tôi tới để gặp cô mà. " 
" Dạ…? " 
Đám người xung quanh ngó lên ghen ăn tức ở, nhìn thấy cảnh vừa rồi cô thân thiết với Bạch Chu Việt lại càng sôi máu hơn. 
Câu nói thẳng thắng của Bạch Chu Việt như thêm dầu vào lửa, ánh mắt cháy rực tia thẳng vào Uông Nhĩ Đình khiến cô cảm nhận được rõ ràng. 
" Bạch tổng thật giỏi nói đùa, tôi chỉ là một thư ký nhỏ bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3427537/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.