Hắn tức tốc trì hoãn cuộc họp mà phóng nhanh rời đi khiến toàn bộ nhân viên hoang mang. Rốt cuộc thì ai lại khiến Hán Lập Thành người ghét bị làm phiền trong lúc họp như hắn lại lần đầu tiên bỏ dở giữa chừng để rời đi như vậy.
Uông Nhĩ Đình tuyên bố dừng họp sắp xếp lại xong xuôi giúp anh giải tán phòng người bàn tán không dứt.
Lái xe trong trạng thái mất bình tĩnh, bàn tay nổi cả gân lên vì nóng vội. Vì điều gì? Hắn đã làm gì khiến cô quyết định cực đoan đến vậy.
Thiên Kha Nguyệt cô ghét hắn đến vậy sao? Tại sao chứ? Hán Lập Thành không ngừng tự hỏi những điều uẩn khúc trong lòng.
Vừa đến nơi đã thở dốc chạy một mạch lên căn phòng quản gia báo tin. Cánh cửa vụt mở với gương mặt tái mét nhìn vào chiếc giường trống không.
Quản gia nhìn thấy anh liền lắp bắp giải thích trong sợ hãi.
" Thiên Kha Nguyệt đâu? "
" Thiếu....thiếu gia...Thiên tiểu thư..."
Hắn mất bình tĩnh thét lên dữ dội trong cơn thịnh nộ bộc phát.
" TÔI HỎI THIÊN KHA NGUYỆT ĐÂU!? "
Nghe quản gia nói cô đã nhân cơ hội chạy trốn trong lúc quản gia đứng chờ bên ngoài bằng cửa sổ trong phòng ngay tại tầng 1 này. Hắn xám mặt chạy nhanh về phía cô tẩu thoát.
Cô ôm lấy vết thương hở được bịt chặt, vết cắt không quá sâu như những gì người ngoài thấy. Vệt máu nhiều loang lổ trên sàn cũng là do cô bày kế đổ thêm tương cà pha loãng cho giống máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3414114/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.