Mai Ý Nhi bị cô chọc cho tức nghẹn không thèm nghe theo mà sửa soạn đồ chuẩn bị ra về. Thấy sự bất mãn hiện rõ, Uông Nhĩ Đình nhẹ giọng ghé tai vào điện thoại.
" Hán tổng, Mai Ý Nhi muốn tố cáo anh lấy thù riêng để bắt cô ấy ở lại tăng ca. "
Bị Uông Nhĩ Đình dọa cho sợ xanh mặt, tay chân gấp gáp ngồi ngay ngắn để hết đồ lên bàn làm việc.
" Mẹ kiếp, cô nhớ lấy! "
Vốn dĩ cuộc gọi là do cô tự ý bày ra để dằn mặt nào ngờ lại hiệu quả đến đáng kinh ngạc. Hài lòng đứng dậy rời đi, nhìn gương mặt tươi tắn ấy của cô càng làm cho Mai Ý Nhi ghét bỏ.
Hán Lập Thành ngồi bên ghế lái phụ cạnh Uông Nhĩ Đình vào bầu trời đen tối mịt mù. Anh có cuộc làm ăn tại nhà hàng lúc 7 giờ tối cần chuẩn bị chu đáo.
Trợ lý thân cận bên anh suốt bao nhiêu năm luôn biết điều sắp xếp mọi thứ chu toàn mới đưa anh đến tận nơi.
Căn phòng kín đáo vừa mở ra đã hiện lên người đàn ông trẻ tuổi ngồi cạnh hai mĩ nữ bên hai cánh tay. Rót rượu, phục vụ tận tình tận nơi hòa tan bầu không khí với nụ cười vui đùa.
Kẻ trước mắt kia có mái tóc màu bạch kim nổi bật tương đối đẹp trai, miệng lưỡi ngon ngọt khiến mấy cô ngồi cạnh không lỡ rời đi.
" Bạch tổng vẫn thích ân ái với mấy mĩ nữ như vậy nhỉ? "
Vừa nghe được câu hỏi của Hán Lập Thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-cap-tinh-nhan/3414111/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.