Hạ Ly ngủ được một lúc lâu thì bầu trời đã tối, cô cũng cảm thấy bụng hơi đói liền đi xuống lầu...
"Em dậy rồi à, anh định lên gọi em xuống ăn tối..."
Giang Trạch hướng lên thấy cô như chú mèo nhỏ vô cùng đáng yêu dụi dụi mắt làm anh phì cười...
"À..vâng...mà ông đâu rồi anh..."
Hạ Ly để ý chỗ bàn ăn chỉ có Giang Trạch ngồi liền cảm thấy thắc mắc...
"Ông bảo nhớ bà nên về trước rồi..."
Giang Trạch nói lưu loát không hề tỏ ra chột dạ khiến Hạ Ly tin tưởng tuyệt đối, cô tiến về phía bàn ăn liền ngồi đối diện Giang Trạch...
"Đây là những món rất tốt cho sức khỏe của em, ăn nhiều vào..."
"Được...mà anh này..."
Hạ Ly ngập ngừng không dám nói càng làm Giang Trạch tò mò gặng hỏi mãi...
"À...em muốn kiếm việc làm ở đây...như vậy sẽ tốt cho cả hai...em cũng không muốn phụ thuộc vào anh mãi..."
Hạ Ly vừa nhìn bàn ăn vừa ngập ngừng nói lên mong muốn của riêng cô, chỉ hy vọng Giang Trạch có thể đồng ý và giúp đỡ...
"Được thôi...em muốn làm gì..."
"Em muốn mở một cửa hàng bánh ngọt vì dù gì em cũng chỉ giỏi việc bếp núc nên làm vậy sẽ ổn nhất..."
"Để anh sắp xếp...em mau ăn đi cho nóng..."
"Cảm ơn anh..."
Hạ Ly cảm thấy tâm trạng tốt lên vô cùng, cũng khiến Giang Trạch vui lây vài phần. Quả thật, nhìn cô hạnh phúc bản thân anh cũng cảm thấy hạnh phúc...
Bữa tối ấm áp diễn ra vô cùng đơn giản, Giang Trạch không cho cô xuống dọn dẹp nên Hạ Ly đành ngậm ngùi ra ghế ngồi xem tivi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh/1776241/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.