Hàn Lãnh làm thủ tục xuất viện sớm hơn dự tính cho Hạ Ly. Lý do duy nhất khiến anh làm vậy vì không muốn cô bỏ trốn...
Anh đưa cô đến căn phòng quen thuộc của cả hai, lấy một sợi xích dài còng chân cô lại, giới hạn trong phạm vi căn phòng...
"Em nên ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi..."
"..."
Ánh mắt vô hồn hiện lên tia thất vọng nhưng lại nhanh chóng biến mất...
Hàn Lãnh cho người trông chừng cô cẩn thận. Hằng ngày sẽ có người đưa thức ăn đến cho cô. Đêm về là khoảng thời gian Hàn Lãnh 'yêu thương' cô...
Hạ Ly lúc ấy chỉ biết cắn răng mà khóc nức nở. Nỗi tuyệt vọng và sợ hãi ngày càng nhiều khiến cô rơi vào trạng thái trầm cảm nhẹ...
Hàn Lãnh sợ cô có mệnh hệ gì nên đã mời chuyên gia tâm lý hàng đầu cả nước đến trò chuyện cùng Hạ Ly...
Hai người được đưa vào một căn phòng riêng, dưới sự giám sát của Hàn Lãnh...
Cuộc trò chuyện bắt đầu...
"Chào em, anh tên Đông Triệt...em có thể gọi anh là Triệt cũng được..."
"..."
Hạ Ly im lặng quan sát nam nhân lạ lẫm trước mặt nhưng lại mang đến cho cô cảm giác an toàn và thân thuộc khó tả...
"Em tên Hạ Ly đúng không..."
Đông Triệt cố gắng bắt chuyện với cô gái nhỏ trước mặt nhưng khó thành vì cô chỉ biết im lặng...
"Em có thích nơi này không..."
"Không"
Câu trả lời cộc lốc của Hạ Ly khiến Đông Triệt có chút bất ngờ, ánh mắt hiện lên tia vui mừng...
Trong khi đó, Hàn Lãnh nắm chặt tay thành quyền, khó coi cực kì. Câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh/1776233/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.