Hạ Ly hít một ngụm khí sâu nhàn nhạt mở miệng 
"Tôi...muốn gặp anh" 
"Đến tập đoàn Hàn thị" 
Cô cúp máy suy nghĩ một hồi cũng quyết định đi đến Hàn thị. Vào trong là một khung cảnh vô cùng to lớn và sang trọng đập vào mắt khiến cô không khỏi thán phục, cô đến chỗ tiếp tân hỏi 
"Tôi muốn gặp Hàn Lãnh.." 
"Cô có hẹn trước không" 
"À..có" 
"Mời cô đi theo tôi" 
Hai cô tiếp tân nhìn cô đầy khinh bỉ còn xì xầm bàn tán 
"Cô ta là ai mà dám gọi thẳng tên chủ tịch.." 
"Trông quê mùa thế chắc đến xin tiền.." 
Cô cười trừ đi theo lên tầng cao nhất của tòa nhà. Cô thư kí dẫn cô đến căn phòng ghi hai chữ CHỦ TỊCH rồi mời cô vào 
"Tôi....đến rồi" 
Hạ Ly nắm chặt áo đầu cúi hơi thấp lên tiếng trước. Hàn Lãnh xoay ghế chủ tịch lại nhìn chằm chằm vào cô 
"Bảo bối chủ động tìm tôi có chuyện gì" 
Cô nghe anh nói ngượng ngùng quay đầu ra chỗ khác 
"Tôi muốn mượn anh 200 triệu" 
"Tại sao tôi phải cho cô mượn" 
"Vì anh đã ngủ với tôi" 
Cô vừa nói gì vậy, khác nào cô bán thân cho anh lấy tiền. Nhưng không còn lý do nào khác nữa rồi, dù có mất lòng tự tôn hay bị người đời sỉ nhục đi chăng nữa nhưng cô rất cần tiền 
"Tôi nghĩ Hàn tổng phải trả tiền vì ngủ với tôi chứ chẳng...lẽ...anh muốn quịch" 
Hàn Lãnh nghe cô nói thì cười ầm lên, tay đan lại đặt lên bàn 
"Vậy muốn ngủ với cô chỉ cần tiền đúng không" 
Anh tức giận nói câu đó, khác nào một thằng đàn ông cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh/158585/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.