"Hàn tổng...ngài mau về đi...tiểu thiếu gia đang khóc ầm ĩ ở nhà này..."
"Có đứa bé mà không dỗ được tôi thuê mấy người về làm gì..."
Hàn Lãnh quát to trong điện thoại nhưng lòng sốt ruột không kém, anh lái xe thẳng về biệt thự, không đi bar như dự định...
"Sao thằng bé khóc nhiều như vậy, bình thường ngoan lắm mà..."
"Chắc...chắc do thiếu hơi mẹ nên tiểu thiếu gia..."
"Đưa nó cho tôi..."
Tiểu Phong được đưa cho Hàn Lãnh bế, dường như cảm nhận được hơi ấm của cha mình, bé ngưng khóc hẳn, ngoan ngoãn nằm im...
"Tiểu Phong ngoan..."
Hàn Lãnh đưa mắt âu yếm nhìn bé con của anh, quả thật lớn lên đôi chút...
"Tôi nghĩ ngài nên tìm mẹ cho tiểu thiếu gia...đứa trẻ lớn lên mà thiếu hơi ấm của mẹ là một sự bất hạnh..."
Trợ lý đứng kế bên nhìn Hàn Lãnh như vậy không khỏi cảm thấy đáng thương. Ngày ngày đi làm về đều như cái xác không hồn, chỉ khi nhìn thấy bé con mới vui lên đôi chút...
"Cô ấy không chịu tha thứ cho tôi...thậm chí còn không nghe tôi giải thích..."
Hàn Lãnh cười khổ, tiếp tục ôm bé con vào lòng liền ngồi xuống...
"Tôi biết tôi làm thế là gây tổn thương cho cô ấy...nhưng tôi không hề giết bé con..."
Hàn Lãnh lại day day thái dương, nghĩ về sự việc xảy ra ngày hôm đó. Quả thật anh nói phá thai nhưng lại không nỡ, anh liền cho người bí mật lấy nhau thai ra, nuôi cấy đặc biệt trong phòng thí nghiệm...để rồi có tiểu Phong như bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh-2/1957185/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.