"Ưm...đây là..."
Hạ Ly chập chờn mở mắt sau hôn mê dài, nhưng cô không hề cảm thấy quá mệt mỏi mà tỉnh táo hơn bao giờ hết...
"Em tỉnh rồi à..."
Giang Trạch đẩy nhẹ cửa thấy cô tỉnh liền đặt nhanh tô cháo xuống bàn, tiến lại ngồi gần bên cô...
"Ừ...cảm ơn anh..."
Hạ Ly vui đến nổi ôm chầm lấy Giang Trạch khiến anh bất ngờ, nhẹ nhàng đặt đầu vào vai cô...
"Cảm ơn thôi không đủ đâu..."
Hạ Ly đưa biểu cảm khó hiểu nhìn anh, chẳng lẽ anh muốn cô lấy thân báo đáp...
"Em nghĩ gì vậy...anh là muốn cùng em đi Pháp..."
Giang Trạch cười như được mùa, không nghĩ cô bé ngây thơ của anh lại có ý nghĩ bậy bạ như vậy...
"Hay có thể như em nghĩ cũng được..."
"Thôi...không cần đâu...khi nào chúng ta xuất phát..."
Hạ Ly vội xua tay, lập tức quay lại chủ đề chính...
"Khoảng 2 ngày nữa..."
Giang Trạch xoa đầu Hạ Ly liền đặt tô cháo nóng hổi lại trước mặt cô...
"Em ăn đi cho nóng...còn có sức khỏe nữa..."
"Vâng...nhưng liệu...Hàn Lãnh có phát hiện ra không..."
"Không đâu...hắn còn tổ chức cả lễ tang cho em rồi...nếu có gặp thì là nhận nhầm thôi..."
Giang Trạch biết cô lo lắng điều gì, nhưng với kế hoạch hoàn hảo không vết tích của anh thì dù có mười tên Hàn Lãnh cũng không thể phát hiện ra được...
"Được rồi...em nghỉ ngơi đi...anh có việc phải ra ngoài..."
"Vâng...anh đi cẩn thận..."
Hạ Ly vừa ăn cháo, vừa ngẫm nghĩ không biết kế hoạch bỏ trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh-2/1957149/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.