Sau khi đuổi Hàn Lãnh ra ngoài, Hạ Ly chống đỡ người ngồi dậy, cúi người xuống lục từ gầm giường ra một mảnh giấy. Tờ giấy do Đông Triệt lén lút đưa cho cô khi anh rời khỏi, do Hạ Ly trong lúc hoảng đã ném xuống tránh Hàn Lãnh phát hiện.
Trên mảnh giấy có một dãy số lạ và một viên thuốc Hạ Ly thầm nghĩ đó là số điện thoại của ai đó, liền theo quán tính gọi cho số đó...
"Alo...cuối cùng em cũng liên lạc với tôi rồi..."
Hạ Ly ngạc nhiên vì âm thanh kia rất đỗi quen thuộc...
"Anh là..."
"Anh là Đông Triệt, bác sĩ tâm lý của em đây..."
Đông Triệt cười cười nhấp ngụm rượu đỏ trong tay, tiếp tục nói...
"Anh còn là Giang Trạch ngày xưa nữa đấy..."
Mắt Hạ Ly mở to hết cỡ, gắng che miệng để không phát ra âm thanh kinh động người bên ngoài...
Nước mắt tủi thân lại rơi trên khuôn mặt xinh đẹp...
"Ngoan...đừng khóc...anh ở đây mà..."
"Anh...Giang Trạch..."
Hạ Ly cảm thấy yên tâm hơn bao giờ hết, nhưng đâu đó trong tim cô len lỏi cảm giác tội lỗi, khó xử vì đã làm tổn thương anh. Mà anh không hề oán trách hay miệt thị cô, ngược lại cho cô cảm giác an toàn...
"Em muốn rời khỏi Hàn Lãnh, đi cùng anh không..."
"Em...muốn...xin anh giúp em..."
Hạ Ly run run nói nhỏ vào điện thoại, ánh mắt kiên định...
"Em có thấy viên thuốc đó không...nó sẽ làm cho con người có thể 'chết giả' trong một thời gian ngắn..."
"Vậy em phải làm sao..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh-2/1957137/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.