Sau hơn hai tháng dài hạn trong bệnh viện, Nhược Minh Anh cũng được về nhà...
Hàn Thụy Đình ôm bà đặt vào trong xe, đi đến căn biệt thự riêng gần biển
"Từ nay em sẽ ở đây..."
"..."
Nhược Minh Anh im lặng để ông đưa vào nhà vì hiện tại bà không thể đi lại...
"Mẹ...mẹ..."
Hàn Lãnh chạy từ trên lầu xuống, thấy bà liền lao vào ôm chầm, sự nhớ nhung làm cậu bật khóc...
"Ngoan...Lãnh nhi...mẹ về rồi..."
"Huhuhu...con nhớ mẹ..."
Hàn Thụy Đình đặt bà trên ghế gần đó, xoa đầu Hàn Lãnh căn dặn...
"Chăm sóc mẹ con thật tốt..."
Hàn Lãnh gật đầu, ông mới yên tâm ra ngoài nghe điện thoại...
"Đại thiếu gia mau về nhà chính...nhị thiếu...mất...mất rồi..."
"Cái gì cơ..."
Hàn Thụy Đình phóng xe nhanh về Hàn gia, sững sờ chạy vào đã nghe tiếng mắng chửi...
"Hàn Thụy Đình...mày giỏi lắm...dám gài người vào nhà tao..."
Hàn lão gia tức giận quát lên. Ông vừa nhận được bản xét nghiệm ADN của mình và Hàn Nguyên, kèm theo đó là một đoạn hội thoại của Hàn Thụy Đình với Hàn Nguyên
"Nghịch tử..."
Cái tát giáng xuống khuôn mặt đẹp đẽ đỏ bừng, Hàn Thụy Đình vẫn như cũ, không phản ứng...
"Cha...đừng giận kẻo hại cơ thể..."
Hàn Gia Nguyên cùng đám người lao vào ngăn cản, liên tục cầu xin
"Ông giết Hàn Nguyên..."
"Nó đáng chết...lẽ ra tao nên giết nó từ sớm..."
Hàn Thụy Đình cười phá lên, kế hoạch tỉ mỉ như vậy tại sao lại bị phá hủy dễ dàng như thế chứ. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-thanh-xuan-cho-anh-2/1957079/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.