Ngay sau đó, một bản hợp đồng đã được đưa đến trước mặt Tô Mạn. Cô nhanh chóng đọc đến trang cuối rồi ánh mắt khẽ dừng trên chữ kí như rồng bay phượng múa của Lục Thiệu Quân. Nét chữ của anh thật sự rất đẹp, vừa mềm mại, uyển chuyển vừa có khí thái hùng hồn khiến Tô Mạn phải trầm lại ngắm nhìn.
Điều kiện của bản hợp đồng khá ngắn gọn. Tô Mạn sẽ được nhận lại Tô gia trọn vẹn sau 2 năm kết hôn hợp đồng với Lục Thiệu Quân.
Tô Mạn không chút nghĩ ngợi liền hạ bút kí vào bản hợp đồng.
- "Ngày mai tôi đến Tô gia đón em".
- "Hả? Làm... làm gì?"
- "Đón em về làm bà Lục". Lục Thiệu Quân cười ranh mãnh nói
Tô Mạn phút chốc ngây người trước biểu cảm của anh. Không phải chỉ là diễn thế thân hai năm thôi sao, không nhất thiết phải xem cô là tình đầu của anh ta thật chứ.
- "Được. Vậy làm phiền anh rồi".
Tô Mạn mỉm cười đồng ý nhưng không quên khách sáo nói.
- "Để tôi chở em về Tô gia".
- "Ờm... không cần đâu, em có thể tự bắt xe được".
Tô Mạn lắc đầu từ chối. Bất quá, Lục Thiệu Quân căn bản không để những lời cô nói vào tai.
- "Đi thôi".
- "Em... Vâng".
Tô Mạn cuối cùng vẫn là thỏa hiệp.
- "Trời lạnh rồi".
Lục Thiệu Quân khẽ khoác chiếc áo mình đang mặc trên người cho cô. Tháng 8 ở đế đô đúng là se lạnh, Tô Mạn lại mang chiếc váy mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-sinh-menh-de-yeu-em/2982444/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.