Tại tập đoàn Lục thị, trong phòng tổng giám đốc, Lục Thiệu Quân ánh mắt ôn nhu, dịu dàng ngắm nhìn hôn thú trên tay. Khóe môi nở một nụ cười không dễ thấy.
...----------------...
- "Tô Mạn, cậu... cậu có thể làm bạn gái của tớ không?".
Nam sinh dáng người cao ráo cầm bó hoa hồng lớn, thanh âm hùng hồn tỏ tình với Tô Mạn.
- " Ờm... cảm ơn cậu nhé nhưng mà tớ xin lỗi, tớ chỉ muốn chuyên âm vào chuyện học hành thôi".
Nam sinh cúi đầu thất vọng, mí mắt co giật đôi chút song cố gắng mỉm cười:
- "Vậy... xin lỗi, làm phiền cậu rồi".
Nói rồi, cậu ta cầm theo bó hoa tươi đã chuẩn bị sẵn rời đi dưới không ít lời bàn tán chế giễu của bạn học xung quanh.
- "Cậu ta nghĩ mình là ai mà cũng dám tỏ tình với hoa khôi chứ".
- "Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à".
- "Đây là nam sinh thứ mấy bị hoa khôi chúng ta từ chối rồi nhỉ?"
Tô Mạn từ nhỏ đã rất nổi tiếng: sinh ra ngậm thìa vàng, nhan sắc lại mỹ lệ trời ban, quả là con cưng của lão thiên gia. Vì vậy nam sinh thầm mến và theo đuổi Tô Mạn rất nhiều, dường như đếm không xuể. Người mạnh dạn tỏ tình với cô cũng không ít, tuy nhiên cô lại một lòng với việc học, không quan tâm đến chuyện yêu đương nên toàn bộ đều bị từ chối. Dần dần cũng ít người dám tỏ tình với cô hơn, không phải vì họ không còn thích cô, mà họ sợ sẽ phải tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-sinh-menh-de-yeu-em/2982439/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.