Tô Mạn nhìn chằm chằm Lục Thiệu Quân không chớp mắt, trong lòng cảm khái anh diễn cũng giỏi thật, nếu cô không phải đã biết mọi chuyện thì thật sự sẽ tin rằng Lục Thiệu Quân một lòng yêu cô, chân thành muốn cưới cô rồi đấy.
Lưu Tuyết Mai mỉm cười hài lòng, bà thật sự vừa ý người con rể này rồi.
Sau khi ăn xong, Tô Mạn cùng Lục Thiệu Quân xin phép về trước, Lưu Tuyết Mai ra ngoài tiễn hai người xong mới vào nhà.
Trên xe, Tô Mạn chần chừ một lát rồi lên tiếng:
"Thật ra... anh không nhất thiết cần phải tổ chức hôn lễ hay đi tuần trăng mật gì đó đâu, chúng ta làm qua loa qua mắt ba mẹ là được".
Lục Thiệu Quân khẽ nhíu mày, im lặng một lúc rồi nói:
"Nếu đã muốn người khác tin tưởng thì nhất định phải làm chân thật một chút".
Tô Mạn như hiểu ý, gật đầu ồ lên một tiếng:
"Ò! Vậy...".
"Sáng mai chúng ta bắt đầu chuẩn bị luôn đi". Lục Thiệu Quân cắt ngang lời nói của Tô Mạn, ánh nhìn hướng thẳng vào mắt cô.
"Ừm". Tô Mạn chớp chớp mi mắt gật đầu đồng ý.
Lục Thiệu Quân sau khi nhận được đáp án từ Tô Mạn liền chuyển hướng ánh mắt sang lái xe, đôi môi khẽ nhếch mép lên.
Tại biệt phủ của Lục Thiệu Quân, hai người vừa trở về thì đã thấy bóng dáng Cao Lãnh đứng đợi sẵn ở cửa.
"Thiếu gia, thiếu phu nhân". Cao Lãnh kính cẩn cúi đầu.
Tô Mạn nhanh chóng gập người lại:
"Chú Cao".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-sinh-menh-de-yeu-em/2982410/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.