"Hả?". Tô Mạn phút chốc ngây người nhìn sang Lục Thiệu Quân vẻ mặt khó hiểu. Không phải anh vừa nói mình biết rồi sao.
Lục Thiệu Quân quay đầu nhìn Tô Mạn hỏi:
"Không được sao?".
"A! đương nhiên là được rồi". Tô Mạn nhanh chóng lắc đầu phủ nhận.
Bỗng cô đột ngột hét lên:
"Ấy! Đi... quá rồi". Tô Mạn chớp chớp mi mắt, khẽ liếc nhìn sang xem phản ứng của Lục Thiệu Quân.
Một lát sau, cuối cùng hai người cũng đến nơi. Nhưng vừa từ trong xe bước ra, Lục Thiệu Quân liền ngây ngốc tại chỗ, vội vàng ngoảnh đầu nhìn Tô Mạn: 'Nơi này... làm gì có nhà hàng nào đâu chứ'.
Tô Mạn nhìn vẻ mặt của anh liền chỉ tay sang phía lề đường đối diện:
"Đằng kia kìa".
Nói rồi Tô Mạn liền kéo tay Lục Thiệu Quân bước đi.
Bà chủ vừa nhìn thấy cô liền niềm nở chạy ra:
"Cháu lại đến rồi à?".
"Vâng ạ". Tô Mạn vui vẻ gật đầu.
"Đây là…?". Bà chủ nhìn Lục Thiệu Quân giọng điệu ngập ngừng.
"Con là chồng của cô ấy ạ". Anh khẽ nhếch mép, đưa bàn tay đang được Tô Mạn nắm lấy giơ lên.
Bà chủ gương mặt nghi ngờ khó tin liếc nhìn sang Tô Mạn, cô liền giả vờ quay đi chỗ khác. Bà như hiểu ý, ồ lên một tiếng rồi mỉm cười vào trong.
Tô Mạn hai bên má khẽ đỏ ửng, vội vàng buông tay anh ra rồi bước đến ngồi xuống một chiếc ghế đỏ. Lục Thiệu Quân cũng đi theo sau ngồi đối diện cô. Annh nhìn chằm chằm Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-ca-sinh-menh-de-yeu-em/2982406/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.