Tay Trần Lê cứ tìm mãi trong tủ quần áo, suy nghĩ xem anh sẽ mặc quần áo gì, thực ra đôi tay kia đang hơi run rẩy. Từ hôm anh nói muốn đi Hồng Kông thì trong lòng cô không hiểu tại sao rất lo lắng, có dự cảm xấu.
Một đôi tay thon dài đẹp mắt chậm rãi ôm hông cô từ sau lưng. Mùi hương quen thuộc bay tới, người đàn ông ngả đầu trên vai cô. Vòng tay ôm chặt hông, Trần Lê cảm thấy cả người mình cũng được mùi hương này bao quanh.
"Hiên Mộc" . Trần Lê không nhịn được gọi tên anh, mấp máy môi muốn nói gì đó. Nhưng giọng nói đàn ông nhanh chóng vang lên: "Không thể!" .
Đây chính là nhược điểm của việc hiểu nhau quá rõ. Cô vừa rồi chỉ muốn hỏi anh, lần này có thể không đi hay không, nhưng anh lại nhanh chóng chặt đứt ý nghĩ này. Thở dài một hơi, Trần Lê nói:
"Vậy hãy để cho em đi cùng anh đi" .
Thay vì cứ ở đây chờ đợi, trong lòng lại cứ thấp thỏm bất an, thì cứ thế đi cùng anh, ở bên cạnh chăm sóc anh, sống chết cũng cùng nhau, thế chẳng phải là tốt hay sao?
Hiên Mộc nghe thế, đôi tay đang đặt ở eo từ từ đưa lên trên, rồi cầm lấy tay cô. Đôi tay anh nắm lấy tay cô, đem bàn tay nhỏ bé của cô bao bọc ở bên trong. Hiên Mộc dịu dàng, giọng nói như mùa xuân phá tan băng giá:
"A Lê, em không phải miễn cưỡng đi cùng. Yên tâm, có Mặc âm thầm xử lý ở bên kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-bai-linh-dac-chung/2474252/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.