“Sắc nữ”!!
Đang nói cô sao? Khóe môi Tô Ca thản nhiên lộ ra vẻ châm biếm. “Sắc nữ” haichữ này thật là có tội với mẹ Tô vì đã di truyền cho cô một khuôn mặtnhỏ nhắn, thuần khiết vô tội này.
Tô ca giương mắt liếc nhìn côgái kia một lần nữa, từ đầu tới chân. Phải rồi, không thấy chổ nào quenthuộc, cô xác định là mình chưa từng gặp người con gái này. Nhưng mớivừa rồi cô nàng này vừa nói ra ba chữ “Tần Mặc Nhiên”. Như thế xem ra,người đẹp trước mặt này rất là nguy hiểm. Chỉ là không biết cô ta làngười của ai, Đường Lăng? Hay là người tình cũ của Tần Mặc Nhiên?
Nhíu mày, Tô Ca không muốn tiếp tục suy nghĩ nhiều nữa. Mặc kệ là người củaai, tóm lại, bây giờ đối với cô không có một chút quan hệ nào. Tô Cabình thản kéo tay của Trăn Sinh đến trước quầy thu tiền, căn bản làkhông thèm nhìn cô gái kia lấy một cái, coi cô ta như là không khí.
"Này! Tô Ca!" Cô gái đẹp kia đùng đùng nổi giận, tiến lại gần, kéo cổ tay của Tô Ca lại, giọng nói lanh lảnh vang lên:
"Tô Ca! Cậu xem đây là thái độ gì hả? Dầu gì tớ cũng là bạn học trung họccùng trường với cậu cả ba năm, còn ngồi cùng bàn. Năm đó cậu đi nhà cầucũng kéo tớ đi theo, cậu quên rồi sao?"
Tô ca nghe vậy, quan sát cô gái này một lần nữa một cách nghiêm túc, rồi sau đó cười nhạt nói:
"Xin lỗi cô, tôi thật không quen biết cô."
"Làm sao không biết! Tớ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-bai-linh-dac-chung/2474229/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.