Trên mặt Minh Hàtừ từ lộ ra vẻ xúc động. Trăn Mạc anh quen biết lâu nay lúc nào cũngkhiêm nhường, đối xử với mọi người như là bề trên. Có lẽ là vì yếu đuốihay là tự ti, nhưng chưa bao giờ cậu ấy kịch liệt như ngày hôm nay vậy!
Mới vừa rồi, phản ứng đầu tiên lúc nghe đến cái tên "Đường Lăng" là anh sợcái tên ngu ngốc mới tới Tiểu Bạch Kiểm này sẽ bị thương. Là bạn bè vớinhau, căn bản là anh quên mất Trăn Mạc còn có người em trai, mấy ngàytrước cũng vào Thiên Diễm. Thiên Diễm là nơi nào chứ? Lò luyện kim, màidũa anh hùng, chôn sống người đẹp.
Mạng người là cái gì? Ngườigọi là diễn viên bất quá cũng chỉ là đồ chơi của kẻ có tiền. Từ trướctới giờ, đều là những người có số mạng hèn hạ. Nhịn không được vuốt mặtmình, trong lòng Minh Hà cười mỉa mai, mặt đẹp thì sao chứ, nếu sau lưng mình không có… Sợ rằng sớm muộn gì mình cũng thay đổi mà ngay cả mìnhcũng không nhận ra.
Nhắm mắt để che dấu suy nghĩ của mình, khi Minh Hà mở mắt ra lại, chân mày kiên nghị, nhìn Trăn Mạc nói:
"Yên tâm, tớ sẽ bảo vệ Trăn Sanh."
Trăn Mạc giật mình, ngẩn người ra, rồi quay lại đằng sau quầy bar, kéo mộtcậu bé trông giống như trái banh bằng lông tơ hồng hào đang đứng lấp lóđi ra, khom người cung kính chào Minh Hà. Toàn bộ hành động đó chính làphương thức biểu đạt sự cảm kích không nói ra lời. Khóe mắt Minh Hà chợt nóng, nên anh dứt khoát quay đầu đi.
Tô Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-bai-linh-dac-chung/2474184/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.