Bạch Ngộ Hoài nắm cổ tay Kinh Tửu Tửu kéo về. "Cậu nhận nhầm người rồi."
Kinh Tửu Tửu: "Ừm."
Đinh Hãn Băng phút chốc như bị rút cạn sức lực, cả người ủ rũ quỳ dưới đất.
Người đại diện thấy thế tiến lên, kéo Đinh Hãn Băng dậy, lúng túng cười nói: "Xin lỗi, ngại quá. Đúng là cậu ấy có người bạn thân, trông khá giống bạn của anh Bạch đây..." Dứt câu, người đại diện nghiến răng nói với Đinh Hãn Băng: "Đại ca ơi, không phải ngài bảo bạn thân của ngài chết lâu rồi hả? Giờ tự nhiên chạy ra nhận bậy bạ gì thế?"
Mọi người nghe xong cũng hiểu rồi, nhưng không phải ai cũng tin lời người đại diện. Đây là hai chuyện khác nhau.
Đạo diễn Hướng cũng không ngờ tình huống lại xấu hổ thế này, vốn dĩ ông muốn Bạch Ngộ Hoài doạ Đinh Hãn Băng một chút, ai ngờ đâu suýt làm mất lòng Bạch Ngộ Hoài luôn.
Đạo diễn Hướng nháy mắt với ảnh hậu Đào, để cô lên tiếng làm dịu bầu không khí.
"Vừa nãy Đinh Hãn Băng giống nhân vật Thành Húc trong kịch bản lắm. Thôi, chúng ta đọc lời thoại tiếp đi, đang ở cảnh thứ mười ba đó." Ảnh hậu Đào cười bảo.
Người đại diện cũng vội vàng kéo Đinh Hãn Băng ngồi xuống.
Đinh Hãn Băng lẳng lặng đáp lời, nhưng trong lòng không cách nào bình tĩnh được. Người đại diện nhìn bộ dạng hắn mà nhức cái đầu, mà đây đâu phải lần đầu tiên. Hôm nay tới muộn, cũng là do hắn mới nổi khùng xong, mỗi lúc lên cơn là thức trắng mấy đêm liền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-xiu-luon/2428720/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.