“Cái này không có cách.” Lộ Tinh Lâm hiểu ý cô, “Làm nhiều lần thì sẽ quen thôi, em cũng không thể để anh nhỏ lại được.”
Dư Lạc: “……………”
Dù chỉ xin nghỉ hai ngày, nhưng Dư Lạc cảm thấy cường độ trong hai ngày này còn mạnh hơn cả khi làm việc.
Hiện tại đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, Dư Lạc cảm thấy cô không cần phải chạm vào Lộ Tinh Lâm, chỉ cần ngồi xa xa, nhìn anh một cái là anh lập tức muốn ngay.
Mỗi lần làm xong, anh đều ôm cô đi tắm rửa, rồi cho cô mặc chiếc áo phông rộng thùng thình của anh.
Lần này ra ngoài gấp, cô không mang theo đồ ngủ, chỉ có thể lấy quần áo Lộ Tinh Lâm làm đồ ngủ.
Mỗi khi mệt mỏi, cô đều cảm thấy khát, lại đói.
Cô ngoan ngoãn thu mình ở một bên, nhìn Lộ Tinh Lâm giặt những bộ quần áo không cẩn thận bị “làm bẩn”——
Cô nhẹ giọng làm nũng với anh: “Đói quá, đói quá.”
Sau khi Lộ Tinh Lâm giặt đồ xong, anh còn bỏ những bao bì rơi vãi trên thảm vào thùng rác của khách sạn.
Dư Lạc ở bên cạnh cười anh: “Sao vẫn như trước kia vậy, vừa ngoan lại vừa hư?”
Mỗi lần bắt đầu đều rất hư.
Lộ Tinh Lâm còn chơi với cô những trò chơi trẻ con nhàm chán, chẳng hạn như dùng răng cắn bao bì rồi đưa cho cô.
“Điểm điểm, xé cái này ra.”
Dư Lạc ngơ ngác, “Dùng miệng?”
Cô biết rõ độ khó rất cao, chất liệu bao bì dễ trơn trượt, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-them-mot-chut/3723922/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.