🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cách xin lỗi của anh,” Lộ Tinh Lâm nói, “Không ngờ lần này anh may mắn đến vậy, từ vách núi lăn xuống mà chỉ bị chút thương tích.”



“Ừm?” Dư Lạc nghiêng đầu, vẻ mặt nghi hoặc.



“Thì ra là có người giúp anh chịu một nửa,” Lộ Tinh Lâm véo má cô, “Cảm ơn em nhé.”



Dư Lạc bỗng nhiên bật cười.



Ban đầu, cô còn cảm thấy mình thật xui xẻo, đau đớn vì bị trật chân, nhưng giờ thì chẳng còn cảm thấy đau nữa.



Nếu, nếu như chút vết thương nhỏ này là để đỡ tai họa cho Lộ Tinh Lâm, thì cô sẵn lòng chịu thêm vài lần nữa.



Sau đó Dư Lạc được Lộ Tinh Lâm dỗ dành ngủ một giấc.



Dù giấc ngủ không sâu lắm, cô vẫn lờ mờ cảm nhận được Lộ Tinh Lâm rời khỏi phòng. Nhưng anh không gọi cô, ý là để cô tiếp tục nghỉ ngơi, thế là cô ngoan ngoãn ngủ tiếp.



Trước khi ra khỏi cửa, Lộ Tinh Lâm kéo rèm lại, làm căn phòng trở nên tối mờ, rất thích hợp để ngủ nướng.



Khi Dư Lạc tỉnh dậy, trời đã về chiều, cô thấy Lộ Tinh Lâm đang ngồi trên ghế sofa bên cạnh với một chiếc máy tính, bận rộn làm việc.



“Anh đang làm gì vậy?” Cô mơ mơ màng màng hỏi.



“Một số tài liệu thôi.” Lộ Tinh Lâm gập máy tính lại, hỏi cô: “Em ngủ có ngon không?”



“Cũng được.”



Ngủ ngày không bao giờ yên ổn bằng ngủ đêm, chỉ có thể nói là tạm ổn.



Dư Lạc hơi nghiêng người, định xuống giường thì thấy Lộ Tinh Lâm tiến lại gần.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-them-mot-chut/3723917/chuong-137.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.