Cô và Lộ Tinh Lâm dường như đã định sẵn.
Bọn họ sẽ lại gặp nhau.
Bởi vì câu chuyện của bọn họ, từ khoảnh khắc bắt đầu đó, đã là một kết thúc mở.
Chuyến bay của Lộ Tinh Lâm khởi hành khá sớm, anh nói rằng khi tới Tứ Xuyên sẽ có người đón, nếu đến vào ban đêm thì sẽ rắc rối hơn.
Sau khi ăn sáng đơn giản, Dư Lạc ngồi trên giường của Lộ Tinh Lâm, nhìn anh ngồi xổm thu thập hành lý.
Chỉ đi một tuần nên hành lý cũng không nhiều.
Anh cúi đầu vừa thu xếp đồ vừa hỏi cô: "Tứ Xuyên có gì vui không?"
"Anh đi làm việc chứ có phải đi chơi đâu," Dư Lạc cười nói, "Hơn nữa chẳng phải anh vừa nói đây là buổi huấn luyện đường đua địa hình sao?"
Lộ Tinh Lâm ừ một tiếng.
"Tứ Xuyên không chỉ có đồng bằng và bồn địa, khu vực phía tây thực ra là cao nguyên, nếu em đoán không sai, lần huấn luyện này của anh có thể sẽ đến Châu tự trị dân tộc Tạng Cam Tư hoặc Châu tự trị dân tộc Khương A Bá."
Dư Lạc giờ đã là một bách khoa toàn thư về Tứ Xuyên.
"Nhưng khu vực đó rất nguy hiểm, anh phải chú ý an toàn." Cô nhảy từ giường xuống, ngồi xổm bên cạnh Lộ Tinh Lâm.
Điều cô lo lắng nhất là anh bị thương.
Lộ Tinh Lâm nghiêng đầu, véo má cô: "Không sao đâu, chỉ là buổi huấn luyện thôi, mục đích chính vẫn là giao lưu."
Thu xếp xong, bọn họ cùng nhau ra ngoài.
Khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-them-mot-chut/3723902/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.