Cằm cô đặt lên vai anh, trong tai cô vang lên giọng nói trầm ấm, mang theo ý cười của người đối diện. 
“Được rồi, ấm áp.” 
Giống như trong mỗi giấc mơ của cô từ trước đến giờ, anh luôn ôm cô như thế. 
Nhưng Dư Lạc bỗng thở dài, giọng nói nhỏ xíu. 
“Lộ Tinh Lâm... đã lâu rồi anh không đến trong giấc mơ thăm em...” 
Cô thật sự rất nhớ anh, rất muốn gặp anh. 
Nhưng rồi sau đó, trong mơ cũng không gặp được anh nữa, nên khi biết có thể gặp lại, cơ thể cô hoàn toàn mất kiểm soát, lý trí trong đầu cũng hoàn toàn hóa thành tro. 
Cô chỉ là... đơn thuần rất muốn gặp anh. 
Muốn nhìn xem anh có sống tốt hay không. 
Dư Lạc nói xong câu này mà không nhận ra người đang ôm mình thân thể đột nhiên cứng đờ. 
Cuối cùng... cuối cùng... 
Dù chỉ là giấc mơ, nhưng cuối cùng cô cũng có thể cảm nhận được anh một lần nữa. 
Nhiệt độ thật sự của anh khiến cô mơ màng lại lưu luyến. 
Dù sao cũng chỉ là giấc mơ, vậy thì cô lén hôn một cái, cũng không quá đáng đi? 
Dư Lạc nghĩ như vậy, đầu hơi nghiêng về một bên, rất nhẹ nhàng cẩn thận, rồi lại rất đột nhiên. 
Cô hôn anh. 
Vẫn là Lộ Tinh Lâm ngọt ngào mềm mại như trong ký ức. 
Cô chỉ nắm lấy cổ áo anh, cúi đầu xuống, hoàn toàn không cảm nhận được sự cứng ngắc của người đối diện. 
Hôn một cái, rồi lén lút hôn thêm cái nữa. 
Chỉ là, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-them-mot-chut/3723864/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.