Người kia không những đến trễ mà còn không chào hỏi một tiếng, rồi lại biến mất.
Cô ấy xem giờ, xác nhận công việc hôm nay của mình, thúc giục: "Anh đi hỏi thử xem."
Huấn luyện viên cũng có chút bất đắc dĩ, cuối cùng đành phải tạm ngưng công việc của Dư Lạc để vào giải thích tình hình cô.
Dư Lạc làm việc rất nhanh nhẹn, công việc kiểm tra của cô đã gần hoàn thành.
"Người đó lại biến mất sao?" Dư Lạc cau mày, "Ngài đợi chút, tôi sẽ xử lý việc này ngay, công việc ở đây cũng sắp xong rồi…"
"Không sao, ở đây tôi sẽ để người khác tiếp nhận hỗ trợ là được." Huấn luyện viên quay đầu lại, "Lộ Tinh Lâm——"
Dư Lạc: "?"
Khoan đã, đây là gặp chuyện bất đắc dĩ phải gọi Lộ Tinh Lâm sao?
"Cậu giúp Dư tiểu thư một tay nhé, cô ấy có việc gấp cần xử lý."
Lộ Tinh Lâm thu dọn đồ đạc, nhưng thật ra đến rất nhanh, anh nhìn Dư Lạc và cười, dường như đã đoán được phần lớn câu chuyện.
"Sao thế, đồng nghiệp của em lại gây rắc rối à?"
Dư Lạc chép miệng một cái, lướt qua anh rồi cằn nhằn: "Biết rồi còn hỏi..."
Dù chỉ là hỗ trợ tạm thời, nhưng Dư Lạc vẫn cảm thấy mình có trách nhiệm phải hoàn thành công việc tốt nhất.
Trước khi giao công việc, cô còn có chút không yên tâm nên đã căn dặn kỹ Lộ Tinh Lâm.
"Đừng có gây rắc rối cho tôi nhé, phần trước tôi đã viết mẫu đầy đủ rồi, cứ làm theo mà làm, đừng có để chuyện nhỏ thế này cũng không làm nổi!"
Cô suýt chỉ thẳng tay vào mặt Lộ Tinh Lâm mà dặn dò.
Huấn luyện viên nhìn về phía Lộ Tinh Lâm, thấy anh không phản ứng gì, lại ngoan ngoãn đến mức kỳ lạ, còn đưa tay đẩy đẩy bả vai Dư Lạc.
"Mau đi đi, chút việc này, em còn lo tôi không xử lý được sao?" Lộ Tinh Lâm nói với giọng điệu kiêu ngạo.
"Vậy anh phải làm cho tốt nhé, nếu huấn luyện viên mách lại với tôi, tôi sẽ hỏi tội anh!" Dư Lạc nói.
Huấn luyện viên: "……?"
Sau khi Dư Lạc đi, anh ta mới cảm thấy, hôm nay Lộ Tinh Lâm có gì đó không thích hợp.
"Cậu với Dư tiểu thư có phải hay không.....?" Huấn luyện viên tò mò hỏi, "Người cũ hả? Nếu không thì cô ấy sẽ không dạy cậu như vậy đâu!"
Giọng điệu này hoàn toàn không giống người xa lạ.
Lộ Tinh Lâm "ừm" một tiếng, đi về phía khu vực làm việc, lật xem những ghi chú của Dư Lạc, thẳng thắn thừa nhận.
"Tôi luôn được cô ấy dạy mà."
Dư Lạc vội ra ngoài xử lý rắc rối mà Liễu San San để lại.
"Xin lỗi, đột nhiên lại gọi cô qua đây." Dư Lạc xin lỗi vì đã làm gián đoạn công việc của người đối diện.
Cô là người rất có kế hoạch, hiểu rằng bị người khác làm rối tung kế hoạch là chuyện phiền phức thế nào.
Dư Lạc trước đây chưa từng làm việc với Liễu San San, dù đoán được cô ta làm việc có thể không đáng tin, nhưng không ngờ lại đến mức này.
Sắc mặt của chuyên gia dinh dưỡng lúc này rõ ràng không giống vừa rồi.
Dư Lạc chỉ có thể cúi đầu xin lỗi: "Thực sự rất xin lỗi."
"Không sao, đây cũng không phải lỗi của cô." Chuyên gia dinh dưỡng nói, "Vậy đồng nghiệp của cô là thế nào? Hiện tại vẫn không thấy người đâu."
Lúc đến đây, Dư Lạc đã gọi điện cho Liễu San San, nhưng không biết cô ta đang làm gì, cũng không nghe máy.
"Hiện tại tạm thời không rõ lắm, xin lỗi xin lỗi." Dư Lạc lại lần nữa xin lỗi, "Tôi sẽ làm công việc này, làm phiền ngài rồi."
Cũng may cô đã chuẩn bị trước, mang theo máy ảnh của mình, dù chất lượng ảnh có hơi kém một chút nhưng cũng đủ dùng.
Lúc trước mua máy này, cô cũng phải dành dụm rất lâu mới mua được.
Thái độ của Dư Lạc thật sự quá tốt, chuyên gia dinh dưỡng có ấn tượng không tệ với cô, cảm thấy cô làm việc nhanh nhẹn, hơn nữa còn rất lễ phép.
Giờ thấy Dư Lạc cứ liên tục xin lỗi, cô ấy cũng có chút ngượng ngùng.
"Không sao không sao, chúng ta làm nhanh lên, lát nữa tôi còn có việc khác cần xử lý." Chuyên gia dinh dưỡng nói.
Dư Lạc vội vàng gật đầu, lấy máy ảnh từ trong túi ra: "Cảm ơn cô, tôi chỉ bổ sung một số nội dung thôi."
Khả năng giao tiếp của Dư Lạc rất tốt, cũng có thể lập tức nắm bắt trọng điểm công việc, cả hai nhanh chóng hoàn thành buổi chụp ảnh đơn giản.
Kết thúc công việc, chuyên gia dinh dưỡng kỳ thật có chút ngạc nhiên.
"Thật kỳ lạ... Với năng lực làm việc của cô, sao vẫn còn thực tập ở tòa soạn tạp chí này?"
Dư Lạc mỉm cười tự tin đáp: "Hy vọng lần tới gặp lại, tôi đã là nhân viên chính thức rồi!"
Chuyên gia dinh dưỡng gật đầu, bỗng nhiên nói: "Tôi thấy cô rất toàn năng, có thể nghĩ đến việc mở phòng làm việc riêng."
Dư Lạc sửng sốt, không có trả lời.
Có một thời, việc mở phòng làm việc, xuất bản sách và tạp chí cũng là giấc mơ mà cô muốn thực hiện.
Hồi đó cô còn nghĩ rằng đó là giấc mơ có thể với tới.
Hiện tại xem ra có chút xa vời, nhưng Dư Lạc chưa bao giờ từ bỏ, dù giấc mơ ấy đã giấu kín, nhưng cô vẫn mong một ngày nào đó có thể thành hiện thực.
Tương lai sao——
Cô sẽ nỗ lực để biến mọi thứ đều trở nên tốt đẹp.
Đây cũng là điều mà Dư Lạc vẫn giữ vững sau khi trải qua nhiều thử thách như vậy, một sự kiên trì bướng bỉnh.
Cuối cùng, cô cũng đã khâu vá lại đống rắc rối này, đúng lúc công việc kiểm tra của Lộ Tinh Lâm cũng đã xong, Dư Lạc quay lại kiểm tra tình hình công việc của anh, thò đầu vào xem.
"Huấn luyện viên! Không có vấn đề gì chứ?"
Huấn luyện viên gật đầu: "Tất nhiên rồi, việc này vốn dĩ rất đơn giản, đừng lo, Lộ không đến mức không làm được chuyện nhỏ này đâu."
"Vậy thì tốt." Dư Lạc yên tâm.
Công việc hôm nay cơ bản là đã xong, các tay đua hiện tại chỉ cần thực hiện vài động tác giãn cơ đơn giản, thời gian buổi chiều có thể tự do sắp xếp một ít hoạt động.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]