Thương Ôn Hứa thích Hứa Dệt, đây là một chuyện mọi người đều biết.
Thương Ôn Hứa đặc biệt thích Hứa Dệt, chỉ cần những người tiếp xúc với bọn họ đều có thể cảm nhận được.
Hôm nay, Hứa Dệt hiếm khi dậy sớm một lần, trong lúc mông lung, cửa phòng ngủ bất ngờ bị người ta mở ra từ bên ngoài, Tĩnh Tĩnh xông vào, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Thất sách quá thất sách quá, không ngờ trong căng tin lại nhiều người như vậy.”
Hứa Dệt hiện tại ngay cả mí mắt cũng không mở ra được, đầu vẫn đang trong trạng thái khởi động, rầm rì hỏi một câu: “Làm sao vậy?”
“Tớ tưởng rằng căng tin không có nhiều người lắm,” Tĩnh Tĩnh bước vào phòng đóng cửa lại, đi tới bên giường Hứa Dệt, “Sau đó tớ liền mặc quần mùa thu màu đỏ cùng với áo khoác xanh lá cây đến đó, kết quả còn chưa vào cửa đã nhìn thấy bên trong có rất nhiều người!”
“Bây giờ là mấy giờ mà căng tin nhiều người như vậy?” Tĩnh Tĩnh dùng hai tay ôm đầu, cảm thấy không thể tin nổi.
Cô vừa nghĩ đến lúc cô đứng bên ngoài căng tin nhìn vào trong, thấy một đám người đông đúc, tiếng nói cười huyên náo, cô nhất thời cảm thấy mặt mình thiếu chút nữa bị mất sạch, ngay cả bữa sáng cũng không ăn, dọc theo đường đi chạy như điên trở về.
Cô kêu r3n một tiếng, “Chi Chi, cậu nhìn tớ hiện tại xem, có phải giống như người phụ nữ quê mùa ra ngoài đi chợ hay không.”
Hứa Dệt nghe Tĩnh Tĩnh nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-hon-ca-duong/2138117/chuong-60.html