Kinh Tửu Tửu dạo quanh một vòng biệt thự, đi từ trên xuống dưới, đi từ trong ra ngoài.
Cố gắng ghi nhớ mọi ngóc ngách trong nhà.
Cậu ở nhà của Bạch Ngộ Hoài đã ba ngày rồi, xem TV của Bạch Ngộ Hoài, chơi PS4 của Bạch Ngộ Hoài, nằm trên giường của anh ngủ, còn chui vào tủ quần áo của anh... thoải mái đến mức không muốn đi luôn rồi.
Nhưng cậu vẫn nhớ rõ việc mình phải về Kinh gia.
Kinh Tửu Tửu lén lút dùng máy tính của Bạch Ngộ Hoài tra đường đi đến Kinh gia, còn lấy giấy bút sao chép lại nữa.
Sau đó cậu ra khỏi biệt thự của Bạch Ngộ Hoài... Đi... Không được?
Kinh Tửu Tửu vừa đi đến cổng khu nhà đã cảm giác được một lực kéo rất mạnh, giống hệt như lực kéo ở tòa lâu đài cổ kia vậy.
Kinh Tửu Tửu vẫn không dừng bước, cố gắng đi tiếp.
Phải ra ngoài!
Quay về!
Cậu thử đi thử lại vài lần, cuối cùng chán nản xác định.
Cậu không thể rời khỏi đây.
Hoặc có thể nói là... Cậu không thể rời khỏi Bạch Ngộ Hoài?
Bạch Ngộ Hoài như biến thành vật dẫn mới của cậu, một sợi dây vô hình trói chặt cậu và anh lại.
Kinh Tửu Tửu khẽ thở dài, xoay người trở về.
Thôi không sao, chỉ cần đi theo Bạch Ngộ Hoài ra ngoài là sẽ có cách gặp người Kinh gia thôi.
Bạch Ngộ Hoài cũng không biết cậu lén ra ngoài, anh bỏ hộp ngọc vào ngăn kéo, sau đó cởi áo ngoài rồi đưa tay vẽ một ký hiệu mới sau lưng mình.
Tiếp đó anh cầm theo kịch bản xuống lầu gọi Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-yeu-den-rot-ca-dau/1323809/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.