15.08.2024
Editor: Fino
Sau khi thu dọn xong hết hành lý, đã là hai giờ sáng.
Tống Tịnh Nguyên đã bận rộn cả ngày, lại vừa khóc một trận, cơn buồn ngủ và mệt mỏi cùng lúc kéo đến, cô nằm trong vòng tay của Trần Nghiên và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Mắt cô hơi sưng đỏ, Trần Nghiên nhẹ nhàng xoa dịu cho cô. Xác nhận rằng cô đã ngủ say, anh nhẹ nhàng kéo chăn và bước xuống giường.
Anh mở cửa sổ ban công, đặt cánh tay dựa vào bệ cửa sổ, để gió lạnh thổi loạn lên mặt, tóc tai rối tung, cái lạnh len vào trong qua cổ áo.
Anh lấy một hộp thuốc lá trong túi ra, rút một điếu rồi ngậm vào miệng, chụm tay châm lửa. Khói xám trắng theo đường cằm sắc bén bay lên, nửa người anh chìm trong bóng tối ngoài cửa sổ, cả người trông thật cô đơn và uể oải.
Trong lòng anh cảm thấy có thứ gì đó nghẹn lại.
Anh bắt đầu nghĩ lại rất nhiều chuyện một cách đứt quãng.
Anh nhớ đến lần Tống Tịnh Nguyên say rượu, anh đưa cô về nhà, dùng giọng trêu đùa hỏi có phải cô thích ai không.
Nhớ đến đêm giao thừa, anh mua hai cây pháo hoa bông để cô ước nguyện, nhưng cô lại dành điều ước duy nhất cho anh, cầu mong anh mỗi ngày đều vui vẻ.
Lúc đó sao anh lại không nghĩ kỹ hơn.
Như có một cây kim châm chọc vào tim anh, nỗi đau lan ra toàn thân theo từng mạch máu, làm anh đau đớn đến tan nát.
Tàn thuốc màu cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3633010/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.