Trần Nghiên không phải là người già mồm cãi láo, vết thương trên cánh tay ảnh hưởng rất ít đến cuộc sống hàng ngày của anh, chỉ là bình thường anh có thói quen mặc áo ngắn tay, băng vải màu trắng bị lộ ra ngoài, khó tránh khỏi bị người ta hỏi tới.
Ngày hôm sau, tại căn tin ăn trưa, Thẩm Duệ ngậm nửa cái xúc xích ngồi xuống bên cạnh Trần Nghiên, nhìn cánh tay băng bó chặt của anh, cảm thán một tiếng.
“Anh Nghiên, tối qua cậu lại đánh nhau với ai à?”
“Không phải nói rồi sao.” Anh cau mày tặc lưỡi, “Đoạn thời gian này tôi đang ở nhà học bá của tôi.”
Trên mặt Tống Tịnh Nguyên lộ vẻ ngượng ngùng, mở miệng giải thích: “Không phải...”
“Em còn nói không?” Trần Nghiên nhướng mi, lạnh lùng nhìn cậu một cái, “Lúc đang nấu ăn không cẩn thận bị dao làm xước.”
Thẩm Duệ: “...”
“Nấu ăn?” Cậu tựa hồ nghe được rất nhiều chuyện lớn, ho khan hai tiếng, “Đừng nói giỡn, đại thiếu gia có cái nết gì tôi còn không biết sao? Nấu ăn, cậu đùa à?”
Trần Nghiên không thèm để ý tới cậu, Tống Tịnh Nguyên ở bên cạnh đương nhiên muốn bảo vệ bạn trai mình: “Hiện giờ Trần Nghiên nấu ăn rất giỏi.”
“Thật sao?” Thẩm Duệ ngậm một cây tăm trúc trong miệng, “Vậy hôm nào tôi tới nhà cậu ăn cơm, cho mình nếm thử năng lực của đại thiếu gia với.”
“Biến, ông đây chỉ nấu ăn cho bạn gái của mình thôi.”
Thẩm Duệ bị công kích cũng không khó chịu, tặc lưỡi hai cái, giơ ngón tay cái lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3514970/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.