Nụ hôn này mạnh mẽ hơn so với hai lần trước, mang theo tính xâm lược không thể giải thích được. Lực đạo trên ngón tay anh tăng thêm mấy phần, mặt hai người áp sát vào nhau, đầu lưỡi hung hăng càn quét bên trong, giống như một ngọn lửa hừng hực muốn nuốt chửng lấy toàn bộ cô.
Tống Tịnh Nguyên có chút thở không nổi, nhưng vẫn bị Trần Nghiên chặt chẽ giam cầm, kiều diễm mập mờ nhanh chóng tăng lên, tất cả giác quan và tri giác đều bị lấy đi, tứ chi như bị đốt cháy, nóng bỏng tới cực điểm.
Trần Nghiên liếm môi lưỡi cô, vị bạc hà lạnh lẽo dung hợp, Tống Tịnh Nguyên chỉ có thể nắm chặt góc áo anh, như thể hơi thả lỏng một chút, cô sẽ tê liệt ngã xuống đất.
Một lúc lâu sau, Trần Nghiên rốt cuộc cũng buông cô ra, toàn thân Tống Tịnh Nguyên tê dại, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị Trần Nghiên ôm vào lòng, vòng tay anh ấm áp, mùi thơm quen thuộc tràn vào lỗ mũi, khiến người ta cảm thấy yên tâm.
Họ cứ như vậy ôm nhau trong gió đêm, hai bóng người dưới ánh đèn đường gắn bó chặt chẽ, như thể đem cơ thể dung nhập vào đối phương.
Tống Tịnh Nguyên ngồi xổm quá lâu, hai chân tê rần, ngón tay còn run rẩy, nước mắt không ngừng chảy xuống, âm thanh đứt quãng.
“Em xin lỗi Trần Nghiên.”
“Lúc trước em không cố ý muốn gạt anh, chỉ là...”
Trần Nghiên đặt ngón trỏ lên môi cô, giọng nói vô cùng đè nén: “Không có việc gì.”
Thực tế, trên chuyến bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3514966/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.