Editor: Fino
Đầu óc Tống Tịnh Nguyên như bị đổ xi măng, mơ hồ không chịu nổi.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Trần Nghiên sẽ nói những điều như vậy với cô.
Anh chưa bao giờ chủ động xác định quan hệ với nữ sinh, cô biết điều này, trước đây đều là những cô gái táo bạo và nhiệt tình theo đuổi phía sau anh, về phần có thành công hay không, đều phụ thuộc vào tâm trạng của anh.
Nếu vui thì nói chuyện thêm vài hôm, không vui thì trực tiếp từ chối.
Mặc dù trong khoảng thời gian này Trần Nghiên đối xử với cô rất tốt, nhưng cô chưa bao giờ dám tưởng tượng rằng hai người họ có thể ở bên nhau.
Cô đã quen yêu thầm, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cứ như vậy tiếp tục yêu thầm.
Trần Nghiên hơi cúi đầu xuống, hơi nóng phả vào một bên cổ cô, khiến sống lưng cô tê dại.
Giọng điệu của anh lại thản nhiên như trước, nhưng cũng lộ ra vài phần nghiêm túc: "Trước hết cậu cũng có thể từ chối, để tôi theo đuổi cậu thêm một thời gian."
"Nhưng tôi nói trước." Anh cúi đầu cười, "Tôi chưa từng theo đuổi ai bao giờ, có lẽ kinh nghiệm không nhiều, làm không tốt cũng đừng tức giận nhé."
Đôi mắt của Tống Tịnh Nguyên lập tức đỏ lên.
Yêu thầm giống như một giấc mơ lớn.
Ảo tưởng rằng hoa có thể nở trong sa mạc, ảo tưởng rằng đêm có thể gặp ngày, ảo tưởng rằng sông băng có thể tan chảy và sôi sục.
Và tại thời điểm này, giống như giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3508470/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.