Editor: Fino
Cuối cùng, chờ đợi mãi mà sao băng vẫn không xuất hiện, Tống Tịnh Nguyên chỉ biết nhìn bầu trời lạnh giá nửa tiếng đồng hồ, thẳng đến khi tuyết rơi nhẹ trên đầu, cô chớp chớp đôi mắt chua xót, chuẩn bị về nhà.
Trước khi đi, cô lấy điện thoại di động trong túi ra chụp một bức ảnh về hướng đường Hồn Hà Bắc, bức ảnh được phóng ở mức lớn nhất, trên đường loáng thoáng những đốm sáng mờ, không biết là đèn nhà ai.
Sẽ có nhà của Trần Nghiên chăng?
Bây giờ Trần Nghiên đang làm gì? Ngày lễ có đi chơi với bạn bè không?
Tống Tịnh Nguyên cắn phần thịt mỏng bên trong môi dưới, đăng bức ảnh này lên vòng bạn bè, với một dòng chữ đơn giản –
[Đêm Giáng Sinh vui vẻ. ]
Cô nhét điện thoại vào túi, xuyên qua đám đông náo nhiệt đi xuống, nhưng tiếng chuông điện thoại rất nhanh vang lên.
Nhìn thấy dòng ghi chú trên màn hình, Tống Tịnh Nguyên sửng sốt.
Là Thẩm Duệ.
Thẩm Duệ tìm mình làm gì?
Có phải Trần Nghiên xảy ra chuyện không?
Nghĩ đến đây, cô không dám do dự một giây, lập tức nghe máy, giọng nói mềm mại lẫn với gió Bắc, có chút run rẩy: "Thẩm Duệ, có chuyện gì vậy?"
Giọng Thẩm Duệ dồn dập: "Học bá, cậu có liên lạc được với Thẩm Chi Ý không?"
"Không." Nghe thấy không phải chuyện của Trần Nghiên, cô nhất thời thở phào nhẹ nhõm, "Chi Chi sao vậy?"
Đột nhiên nhớ tới buổi chiều Thẩm Chi Ý nói phải đi làm một việc quan trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3505068/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.