19.03.2024
Editor: Fino
Danh hiệu lớn nhỏ chất đầy trên giá sách, mặc dù Tống Tịnh Nguyên không chuyên về piano, nhưng từ những danh hiệu trong và ngoài nước này cũng đủ chứng minh, trình độ người đoạt giải cực cao.
Cô nhìn xuống dưới, có mấy tấm ảnh được đóng khung bằng thủy tinh. Trong ảnh là một thiếu nữ tuổi đôi mươi, rất xinh đẹp với mái tóc dài mượt mà màu nâu hạt dẻ, trước ngực treo một tấm huy chương, mặt mày có phần giống với Trần Nghiên, nhưng không có tính công kích như anh, ngược lại có thêm vài phần dịu dàng và thân thiết.
Bên cạnh là một bức ảnh tập thể, người phụ nữ đang ôm một cậu bé trong tay, Tống Tịnh Nguyên có thể dễ dàng nhận ra cậu bé đó là ai.
Trần Nghiên.
Vậy người phụ nữ này có phải là mẹ của anh không?
Trần Nghiên chưa bao giờ đề cập đến người nhà trước mặt cô, cô cũng chưa từng hỏi quá nhiều.
Tống Tịnh Nguyên nhìn chằm chằm cậu bé Trần Nghiên trong ảnh, nhất thời có chút thất thần, khi đó anh khác với hiện tại, trên mặt mang theo nụ cười, nhưng có thể thấy được anh thật sự rất vui vẻ, không giống như bây giờ, luôn luôn mang dáng vẻ thờ ơ, làm cho người ta khó mà đoán được tâm tình.
Cho nên rốt cuộc anh đã trải qua chuyện gì, mới thành ra như vậy?
Tống Tịnh Nguyên càng nghĩ về điều đó, càng cảm thấy có chút buồn bực, cô thực sự không biết rõ về Trần Nghiên.
Ngay khi đang suy nghĩ lung tung, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3462271/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.