20.02.2024
Editor: Fino
Nương theo ánh trăng, lần này Tống Tịnh Nguyên đã thấy rõ hắn.
Hắn có mái tóc đen dài hơn đầu đinh một chút, dáng người cao gầy, làn da trắng lạnh, đôi mắt hai mí sâu, đuôi mắt hơi nhếch lên, đường nét khuôn mặt góc cạnh, quai hàm đặc biệt đẹp. Là diện mạo rất có tính công kích.
Hắn một tay cầm điếu thuốc đã tàn, tay kia nghịch chiếc bật lửa màu bạc, ngọn lửa chập chờn, hắn uể oải dựa vào tường, tuy nhìn ngỗ ngược nhưng lại không khiến người ta cảm thấy phản cảm.
Trong con ngươi đen nhánh không có một chút cảm xúc nào, cứ như vậy dừng ở trên người cô.
Màn mưa dần dần trở nên dày đặc, tiếng mưa càng lúc càng lớn, Trần Nghiên vẫn không rời mắt, Tống Tịnh Nguyên bại trận, xấu hổ quay đầu đi chỗ khác, lao vào màn mưa, chỉ còn lại một bóng lưng hoảng hốt.
....
Tống Tịnh Nguyên chạy được nửa đường thì mưa tạnh, nhưng cô vẫn ướt sũng, bộ đồng phục bằng vải bông ướt sũng dính chặt vào người khiến cô có chút khó chịu.
Tòa nhà nơi cô ở cách âm rất kém, một đôi vợ chồng trẻ sống ở tầng dưới đang cãi nhau kịch liệt, người phụ nữ tức giận hô to: "Không chịu được nữa thì ly hôn đi"
Người đàn ông không cam lòng yếu thế: "Ly hôn thì ly hôn, ông đây không có cô thì không sống được chắc?"
...
Đèn trong hành lang đã "đình công" hơn nửa tháng, Tống Tịnh Nguyên nương theo tiếng cãi nhau, lần mò vách tường bước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-trao/3438084/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.